'Tôi chính là tôi', nhất định phải để hai người họ mặc hoa, tay cầm khăn tay
hồng, cùng nhau khiêu vũ điệu Đông Bắc!
Tô Giản mơ màng tưởng tượng đến buổi tiệc trong mơ của anh, nhất
thời cảm thấy vô cùng mong đợi đến lúc đó.
Đúng lúc anh nghĩ đến nhập thần, bỗng nhiên có giọng nói của mấy
người bay vào tai anh.
"Tôi thấy cô gái kia cũng không có gì, sau cậu ba lại chú ý đến cô ta?
"Tôi cũng cảm thấy vậy, không có gia thế, bộ dạng cũng không phóng
khoáng, lại để cô ta trèo vào nhà họ An, nghĩ cũng không biết mạnh bao
nhiêu!"
"Nói không chúng người ta lợi hại ở phương diện khác? Cô nói xem?"
"Ha ha... cũng có thể... nhìn bộ dạng cô ta như hồ ly tinh luôn cố tình
dán lên người cậu ba!"
Là giọng của phụ nữ, giọng nói cố gắng đè nén, nhưng Tô Giản lại
đứng cách họ không xa, cũng loáng thoáng nghe không sai. Ngay từ đầu Tô
Giản đã có chút mờ mịt, không biết đám tiểu thư này đang nói về ai, nhưng
càng về sau, anh đột nhiên phát hiện, trèo vào nhà họ An, người phụ nữ của
cậu ba, cái này không phải đang nói anh sao!
Lần đầu tiên trực tiếp bị người khác bôi nhọ, Tô Giản thật sự
囧 囧.
Trước đây anh luôn hi vọng có một ngày có người chỉ thẳng vào mũi anh
mà mắng 'trừ tiền ra thì anh còn cái gì', nhưng làm sao anh cũng không thể
nghĩ đến, cuối cùng anh cũng đụng phải người nói xấu anh, kết quả anh lại
biến thành tiểu hồ ly muốn trèo cao!
Tô Giản không tự chủ được sờ mặt mình một cái, lại nhìn bộ dạng
mình chân trần mệt nhoài ngồi đây, làm sao cũng không thể liên hệ mình