Tô Giản thua trận, thở dài: "Không mắc lừa chút nào, trêu chọc anh
thật vô vị!"
An Dĩ Trạch cẩn thận nhìn anh, cau mày nói: "Ừ... bị cảm?"
"Ừ!" Tô Giản miễn cường nằm trên ghế salon. "Chảy nước mũi, còn
chảy nước mắt, tốt nhất anh cách xa tôi một chút, nếu không sẽ lây anh!"
An Dĩ Trạch không nói gì, chỉ đứng dậy mở ngăn kéo, sau đó cầm
thuốc đi lại: "Anh rót nước cho em."
Tay trái Tô Giản nhận nước, tay phải cầm thuốc, vẻ mặt uể oái: "Ài,
không muốn uống thuốc!"
An Dĩ Trạch ở bên cạnh thản nhiên nói: "Không được, triệu chứng của
em thật sự nghiêm trọng, nhất định phải một ngày ba lần, không thể
ngừng."
Tô Giản: "..."
Quả nhiên sau hai ngày uống thuốc, triệu chứng cảm của Tô Giản từ
từ thuyên giảm.
Hôm nay, Tô Giản tắm xong đi ra, cầm điện thoại di động lên chuẩn bị
tiếp tục chơi, đột nhiên không thấy màn hình quen thuộc trên điện thoại di
động.
Chết tiệt! Ai đổi hình nền Naruto trên điện thoại di động của anh?
Tô Giản trừng mắt nhìn ảnh chụp chung của mình và An Dĩ Trạch trên
màn hình di động, ánh mắt xoay chuyển, liền phong tỏa hủng thủ là An Dĩ
Trạch đang đứng gọi điện thoại ngoài ban công.
An Dĩ Trạch để điện thoại xuống, liền thấy Tô Giản đang giơ màn
hình điện thoại đến trước mặt anh. "Là anh đổi."