TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 487

An Dĩ Trạch nhìn anh, 'ừ' một tiếng.

Tô Giản lập tức vui sướng ngồi lên hòn đá trong đình, tàm thân như

quả bóng xì hơi mềm xuống.

An Dĩ Trạch yên lặng đưa bình nước đến.

Tô Giản uống thoải mái một trần, sau đó lau miệng, nhìn đỉnh núi phía

xa thở dài nói: "Phu Di gần hơn, nhưng người lại đông; Hiểm Viễn xa hơn,
nhưng là người ít. Một đời vĩ đại, trách mắng, đặc biệt xem, thường tại
viễn, mf chỗ người hiếm đến, cố không phải là người có chí không thể tới
vậy." Đây là bài anh đọc trong một bài luận của một học sinh, liền thuận
miệng đọc ra. Thấy An Dĩ Trạch giương mắt nhìn về phía anh, anh lập tức
có một loại tự hào là người có ăn có học, tự đắc nhìn về phía An Dĩ Trạch:
"Biết là ai viết không?"

An Dĩ Trạch thản nhiên nói: "Vương An Thạch, 'Du Hoa Sơn Ký'."

Tô Giản: "..."

Ngay lúc này, bên cạnh đột nhiên có hai du khách trẻ tuổi đi đến, trong

đó nữ du khách lễ phép nói với Tô Giản: "Xin chào, xin hỏi có thể chụp
cho chúng tôi một bức hình không?"

"Không thành vấn đề!" Tô Giản nhận lấy máy chụp hình, chụp cho đôi

du khách vài tấm.

Nữ du khách lễ phép nói cảm ơn, lại nhiệt tình nói: "Nếu không để tôi

cũng chụp chung cho hai người vài tấm đi!"

Tô Giản đang muốn từ chối, An Dĩ Trạch đột nhiên lên tiếng nói:

"Cảm ơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.