Nhan Tử Vi gác chân lên bàn trà: "Nói thật, Tiểu Giản, thật ra thì An
Dĩ Trạch thật sự rất tốt, cậu có thể suy xét xem. Trong hội này, mình gặp
không ít thiếu gia công tử, nhưng phần lớn đều là con nhà giàu ăn chơi trác
táng, người giống như cậu An ít khi dính đến những chuyện này, thật sự rất
khó có được."
Tô Giản yên lặng châm chọc: Sao không dính vào chứ? Cậu An ít dính
nhưng một khi dính lại rất lớn, trực tiếp đến gần Thiên Hậu rồi!
" Dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là bản thân cậu thích." Nhan Tử Vi
ném một quả bồ đào vào trong miệng. "Dù sao con dâu nhà giàu cũng
không dễ làm, hơn nữa loại thỏ bạch như cậu, chỉ sợ nếu thật sự gả vào nhà
họ An, cũng chưa chắc có thể qua được vui vẻ. Nếu quả thật như vậy, còn
không bằng tìm một người đàn ông bình thường cậu thích, không cần nhiều
tiền, đối tốt với cậu là được."
Tô Giản yên lặng
囧: Tìm đàn ông cái gì, áp lực lớn như núi có được
hay không? Tính ra, ít nhất anh còn có thể ngủ chung một giường với An
Dĩ Trạch, phải thay đổi sang một người đàn ông khác, chỉ sợ anh không
chịu được.
Hai người nói nhăng nói cuội một hồi, đợi quà vặt trên bàn uống trà
nhỏ bị tiêu diệt gần hết, Nhan Tử Vi ôm bụng kéo Tô Giản đi tắm. Trước
đó Tô Giản còn lén kích động một chút: Chẳng lẽ nữ thần muốn tắm với
anh? Nhưng ngay sau đó điện thoại di động của Nhan Tử Vi vang lên,
Nhan Tử Vi mở tủ quần áo, ném cho Tô Giản một bộ quần áo, chép miệng
với Tô Giản đi về phía phòng tắm, sau đó liền chạy đến bên cạnh nghe
điện.
Tô Giản tắm xong đi ra, Nhan Tử Vi đã nói chuyện điện thoại xong,
thấy anh đi ra, Nhan Tử Vi nhìn một thân váy ngủ cổ thấp của anh một
chút, sau đó tầm mắt rơi vào trên ngực anh.