"Mình nói, bộ ngực lớn thế này ở trên người cậu thật quá lãng phí!"
Nhan Tử Vi đột nhiên đưa tay, bóp ngực anh một cái. "Cả ngày cậu bọc kín
như vậy, hoàn toàn không có đất dụng võ, tốt hơn hết là ình, để mình đi lên
trong sự nghiệp!"
Tô Giản hơi
囧, thầm nghĩ tôi cũng muốn cho cô mà nữ thần, tôi chỉ
thích món đồ này lớn lên trên người người khác, không thích phát triển trên
người mình, lúc ngủ nằm úp sấp hay mắc cực kỳ.
Lúc ngủ, trong lòng Tô Giản quấn quít một hồi, cuối cùng chọn một
chỗ cách Nhan Tử Vi không gần không xa. Ngược lại Nhan Tử Vi nằm
nghiêng chống đầu nhìn anh: "Ngủ như vậy làm gì? Lại đây, chúng ta nói
chuyện một chút!"
Tô Giản thuần khiết dời sang bên cạnh người đẹp một chút.
Hai người nằm đối mặt. Nhan Tử Vi đột nhiênchọt anh một chút, cười
đến không có ý tốt: "Lại nói, lúc cậu ở nhà họ An, là ngủ cùng một giường
với An Dĩ Trạch hay tách ra?"
Tô Giản: "...Ngủ chung một giường."