An Dĩ Trạch nói: "Em chờ một chút." Nói xong anh liền đi đến gia
sách tìm.
Lại thật sự có! Tô Giản có chút buồn bực, thấy An Dĩ Trạch tìm được
sách đưa đến, liền không thể làm gì khác ngoài việc đưa tay ra nhận.
Tô Giản nhìn sô pha nhỏ trong phòng một chút, lại suy nghĩ đến thân
hình cao to của An Dĩ Trạch, đột nhiên nói: "Nếu không hay để tôi ngủ ở
phòng sách đi?"
Thấy An Dĩ Trạch nhìn đến, lại nói: "Anh nằm trên sô pha này, chỉ sợ
chân cũng không duỗi thẳng được."
An Dĩ Trạch nói: "Không sao."
Tô Giản nói: "Dù sao tôi cũng thấp hơn anh, nếu không để cho tôi..."
"Không cần." An Dĩ Trạch lắc đầu.
Tô Giản nhất thời im lặng. Bị An Dĩ Trạch nhìn chằm chằm, anh đột
nhiên cảm thấy có chút lúng túng, nhìn máy tính trên ghế salon của An Dĩ
Trạch, liền tìm đề tài nói: "Anh đang làm gì trên máy tính vậy?"
An Dĩ Trạch nói: "Xem phim."
"Há..." Tô Giản cứng ngắc. "Hay không?"
An Dĩ Trạch nhìn anh, đột nhiên nói: "Cũng xem đi."
Tô Giản cũng không khách khi với anh, đặt mông ngồi lên salon.
An Dĩ Trạch ngồi bên cạnh anh, đặt máy tính lên mặt bần trước ghế
salon.