TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 74

Ra khỏi thư phòng, đi về phía phòng ăn, An Dĩ Trạch đột nhiên hỏi:

“Em có thể nói được tiếng Thiên Tân và tiếng Đông Bắc?”

Tô Giản nhất thời toát mồ hôi lạnh. Chết tiệt! Lúc nãy lỡ lời, anh nhớ

mang máng, hình như em gái Tô là cô nàng Giang Nam?

Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, Tô Giản nhắm mắt quay đầu lại:

“Sao vậy, rất ly kỳ? Nhân dân cả nước đều nói tiếng Thiên Tân và tiếng
Đông Bắc có được hay không?”

“Hả?”

Tô Giản lập tức nói bằng tiếng Thiên Tân: “Một chục cây trúc như

vậy,cái khác tôi không khen, cái tôi khen là món ăn truyền thống Bánh bao
cẩu bất lý của họ(*)! Cái món Bánh bao cẩu bất lý này, rốt cuộc là ngon ở
chỗ nào? Da nó rất mỏng nhưng nhân bánh lại lớn, được gói trong 18 lớp
bánh, giống như một đóa hoa vậy!

Sau đó là tiếng đại phương Đông Bắc: “Anh đừng nhìn tuổi tôi còn

nhỏ, tôi tổng kết rồi, cuộc đời con người rất ngắn ngủi, đôi khi giống như
một giấc ngủ vậy, nhắm mắt lại, mở mắt ra, một ngày trôi qua, còn khi
nhắm mắt lại, không mở mắt ra nữa, một đời trôi qua, chết…

An Dĩ Trạch: “…”

Tô Giản ngẩng mắt: “Thế nào?”

An Dĩ Trạch: “… Quả thật là đa tài đa nghệ.”

Tô Giản lập tức thoải mái: “Ăn cơm ăn cơm!”

Thấy bữa trưa trên bàn, An Dĩ Trạch lại lần nữa ngẩn người.

Trên mặt bàn, gà xé cay, thịt bò thăn xào ớt xanh, gạch cua đậu hũ, thịt

viên đông qua, ba món mặn một món canh, tuy chỉ là những món ăn gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.