TRỞ VỀ EDEN - Trang 320

- Jilly, tất cả chúng ta đều cần có thời gian. Jilly cười yếu ớt:
- Chúng ta không có đủ thời gian. Tôi ra đi là hơn.
- Nhưng đi đâu… cô đi đâu?
– Stephany xúc động.
- Đi đâu mà chả được.
- Jilly
- Có lẽ khi nào đó chúng ta sẽ hoà hợp, còn tạm thời thì tốt hơn cả là mỗi
người một con đường riêng của mình.
- Jilly, không nên thế! Jilly buồn rầu nhìn Stephany.
- Thế chị bảo tôi phải làm gì?
– Và ả bước ra khỏi phòng khách.Ngập ngừng một chút, Sara đi theo ả.
- Ôi anh Dan! – Khuôn mặt Stephany có vẻ bình tĩnh, nhưng Dan hiểu là
chị sắp oà khóc.
– Sara thì bỏ học, Dennis trở nên không chịu nổi… Có chuyện gì xảy
ra với chúng ta vậy?
- Nghĩa là họ đang âm mưu một cái gì đó!
– Cầm ống nói trong tay Jake suy nghĩ.- Em không hiểu, tại sao hãng
“Harper Mining” lại đe doạ ngừng buôn bán cổ phiếu? Họ có lợi lộc gì
trong chuyện này?
– Giọng nói của Cassy đầy vẻ băn khoăn.Jake cười lớn.
- Chẳng có gì đâu. Nếu họ làm như vậy, trong vòng hai ngày anh sẽ phải
tuyên bố rõ ý định của mình. Có nghĩa là chơi bài ngửa với họ. Thế mới là
khôn khéo.- Bà ấy rất thông minh, phải không anh?
- Hẳn vậy, nhưng em cũng chẳng kém, chính em đã hỗ trợ anh rất nhiều.
- Anh yêu… nhưng em cứ cảm thấy xấu hổ thế nào ấy vì bà Harper và ông
Bill Macmaster rất tử tế với em…“Không một con đàn bà nào có thể
bắt ta phục tùng được” Jake nghĩ và nói lớn: “thế thì chẳng cần em làm
điều đó nữa. Nhưng theo anh. Em tự quyết định xin việc ở đây đấy chứ. Có
phải anh cùng nghĩ chuyện đó với em đâu, đúng không nào? Khi ấy anh
không ép buộc em, và bây giờ cũng vậy”.
- Nếu như em không giúp anh, thì anh có yêu em không? Jake đọc thấy nỗi
lo trong giọng của Cassy, anh ta nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.