- Thế ông ấy có khăng khăng bắt em phải thực hiện điều đó không?– Amal
nhíu mày hỏi.
- Ồ, không, không. Nhưng có lẽ anh ấy sẽ hài lòng hơn, nếu em giữ lời hứa.
- Thích hơn ư? – Amal thở phào – Liệu có được lâu không? Em đừng quên
rằng ông ta phải lòng một người đàn bà không biết nhượng bộ, một chiến
binh thực sự. Ông ta có thể chọn cho mình một người vợ bình thường được
lắm chứ, thế nhưng đã chọn Stephany Harper. Không biết là ông ta có giữ
được tình yêu với người vợ suốt ngày ngồi trong nhà đan len không nhỉ?
Bây giờ thì đến lượt Stephany phá lên cười:
- Thậm chí cái cúc đứt em còn không biết đính cơ mà! Mà còn
chưa hết đâu anh ạ.
- Thế hả… Để anh nghĩ xem nhé. Tiền chăng?
- Tiền, anh ạ. Thay cho lời đáp Amal thò tay vào túi và rút ra một tờ giấy.
- Em cầm lấy, – ông nói.
- Amal, đây là…
- Đây là một ngân phiếu, em ạ. Hãy mua lấy phần tín phiếu của Sanders.
Cho dù giá cao đến bao nhiêu đi nữa.
- Nhưng đây là số tiền hàng triệu cơ mà!Ông nhún vai:
- Nếu em không muốn nhận như thế thì cứ coi như là em nợ anh vậy.
Stephany mỉm cười buồn bã.
- Anh yêu quý, anh đã biết em quá rõ để hiểu rằng cả hai cách ấy đều
không chấp nhận được. Trên khuôn mặt đẹp trai nghiêm nghị của ông sáng
lên một nụ cười giễu cợt.
- Vậy thì anh sẽ mua số tín phiếu đó, cho em. Em không thể ngăn anh làm
việc đó.
- Amal, nhưng thế thì buồn cười lắm.
- Nếu vậy thì tự em hãy đấu tranh vì công ty của em một mình! – Đôi mắt
ông sáng lên dữ tợn – Đúng như em đã nói, anh biết em rất rõ, thậm chí còn
hơn cả bản thân em biết về em. Từ chối đấu tranh, đối với em điều đó cũng
có nghĩa như không hít thở không khí nữa. Làm việc, tranh đấu, vươn lên
và chiến thắng. Nếu không làm những cái đó thì sống làm gì?
Stephany im lặng. Họ dừng bước. Cây cối quanh họ đã mang những