TRỘM LẤY CƠ MAY TỪ VẬN RỦI - Trang 53

Cuộc sống có thể đáng tức giận. Nhiều khi chúng ta biết vấn đề của mình là gì, chúng
ta thậm chí còn biết nên làm gì với chúng. Nhưng chúng ta lại sợ rằng hành động là
quá rủi ro, chúng ta không có kinh nghiệm, đó không phải cách chúng ta mường
tượng, chúng có cái giá quá đắt hoặc còn quá sớm. Đó là vì chúng ta nghĩ có thứ gì
tốt đẹp hơn có thể sẽ đến.

Và bạn biết kết quả là gì không? Không gì cả. Chúng ta không làm gì.

Hãy nói với bản thân rằng: thời gian cho việc đó đã qua. Gió đang thổi. Chuông đang
rung. Bắt đầu thôi!

Chúng ta tưởng rằng thế giới vận hành chiều theo sự thư nhàn của chúng ta. Chúng
ta trì hoãn khi cần phải bắt đầu. Chúng ta chạy chậm trong lúc phải chạy nước rút.
Và rồi chúng ta bàng hoàng khi không điều lớn lao nào xảy ra cả, khi cơ hội không
bao giờ đến, khi những trở ngại bắt đầu chất đống và đối thủ bắt đầu hành động.

Tất nhiên là họ đã bắt đầu, bởi chúng ta đã cho họ có thời gian để chuẩn bị. Chúng ta
đã cho họ cơ hội.

Vậy bước đầu tiên là: bắt tay vào việc. Bạn phải bắt đầu để đi tới bất cứ đâu.

Hãy nói bạn đã làm điều đó. Tuyệt vời. Bạn đã đi trước nhiều người rồi đấy. Nhưng
hãy hỏi mình một cách trung thực: Bạn có thể làm nhiều hơn không? Có thể – bạn
luôn có thể làm nhiều hơn. Ít nhất là có thể cố gắng nhiều hơn. Bạn có thể đã bắt đầu.
Nhưng bạn chưa hoàn toàn cố gắng, rõ ràng là thế.

Điều đó có ảnh hưởng đến kết quả của bạn không? Không cần phải hỏi.

Trong những năm đầu tiên của Thế chiến II, đối với quân đội Anh, không có nhiệm
vụ nào tồi tệ hơn là bị điều đến mặt trận Bắc Phi. Vốn quen với việc có phương pháp
và tổ chức, quân Anh căm ghét thời tiết và địa hình ở đó – thứ khiến họ kiệt sức, làm
hỏng vũ khí và kế hoạch của họ. Họ hành động giống cách họ cảm thấy: chậm chạp,
dè dặt và cẩn trọng.

Nhưng một vị tướng của quân Đức, Erwin Rommel thích điều này. Ông coi chiến
tranh như một trò chơi. Một trò chơi nguy hiểm, lộn xộn và biến đổi nhanh. Điều
quan trọng nhất là ông chơi với nguồn năng lượng đáng kinh ngạc và liên tục thúc
quân tiến lên phía trước.

Quân lính của Rommel nói về ông như sau: “Rommel ở đâu thì ở đó là mặt trận.”

Đây chính là bước thứ hai: tiến lên hướng tới mục tiêu của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.