TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 260

CHƯƠNG HAI MƯƠI TÁM

Cooper

Thứ Tư ngày 7 tháng Mười một, 7:40 tối

Mấy buổi họp mặt hội sát nhân này dần trở nên thường xuyên. Cơ mà,

chúng tôi cần một cái tên mới.

Lần này chúng tôi gặp tại một quán cà phê ở trung tâm San Diego, túm

tụm với nhau ở góc quán vì quân số càng lúc càng đông. Kris đi cùng tôi,
còn Ashton với Addy. Bronwyn mang theo cả đống giấy nhớ dán trên các
tệp hồ sơ bìa nâu, cùng với tấm mới nhất: Simon trả tiền cho hai thằng diễn
vụ tai nạn.
Cậu ta nói Sam Barron hứa sẽ gọi Eli và báo cho anh ta. Chuyện
đó sẽ giúp Nate thế nào, tôi cũng chả biết.

“Sao lại chọn chỗ này vậy Bronwyn?” Addy hỏi. “Đi hơi bị xa đấy.”
Bronwyn hắng giọng và sắp xếp lại đống giấy nhớ một cách rất khoa

trương. “Không vì sao cả. Vậy, rồi.” Cậu ta quét ánh mắt hết sức chuyên
nghiệp khắp bàn. “Cảm ơn mọi người vì đã đến. Maeve và tôi bàn tới bàn lui
những thứ này nhưng vẫn không hiểu gì cả. Bọn tôi nghĩ mấy cái đầu chụm
lại chắc sẽ ra gì đó.”

Maeve với Ashton quay lại từ quầy nước. Phát nước cho tất cả, và tôi nhìn

Kris lần lượt mở năm gói đường và bỏ vào ly latte của mình. “Sao?” cậu hỏi,
phát hiện ánh mắt của tôi. Cậu mặc chiếc polo xanh lá làm tôn lên màu mắt
mình, và trông cậu thật sự rất đẹp trai. Đến giờ tôi vẫn cảm thấy mình lẽ ra
không được chú ý đến những điều như vậy.

“Em thích đường ha?” Thật ngớ ngẩn. Ý tôi muốn nói là, Anh không biết

em uống cà phê thế nào vì đây là lần đầu tiên chúng ta ở chốn công cộng
cùng nhau.
Kris mím môi, một cử chỉ không hiểu sao lại hấp dẫn tôi như
thế. Tôi thấy vừa ngượng vừa hồi hộp, rồi lại vô tình va trúng đầu gối cậu
dưới bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.