TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 280

CHƯƠNG BA MƯƠI

Nate

Thứ Sáu ngày 9 tháng Mười một, 3:40 chiều

Tôi biết có gì đó khác qua cách lính canh nhìn tôi khi ổng gọi tên tôi.

Không còn như một đống đất ổng muốn lấy chân di qua di lại như mọi lần
nữa. “Dọn đồ đi,” ổng nói. Tôi không có mấy đồ, nhưng tôi từ tốn gom mọi
thứ vào một cái túi nhựa rồi theo ổng đi dọc hành lang dài xám xịt xuống
văn phòng quản lý.

Eli lượn qua lượn lại trước cửa, tay đút túi, nhìn tôi bằng ánh mắt chằm

chằm dữ dội của anh ta lần thứ một trăm. “Chào mừng đến với phần đời còn
lại của cậu, Nate.” Khi tôi không phản ứng, anh ta nói thêm, “Cậu tự do rồi.
Cậu được thả. Toàn bộ vụ này là một trò lừa đảo và đã bị phanh phui. Nên
cậu hãy cởi bộ đồ liền thân đó mà tròng đồ thường lên đi, rồi phắn khỏi đây
thôi.”

Đến lúc này tôi đã quen với việc làm theo chỉ dẫn rồi, nên tôi nghe theo.

Không còn gì chui được vào đầu tôi nữa, ngay cả lúc Eli cho tôi xem tin tức
về vụ bắt Jake, cho tới khi anh ta kể Addy đang ở trong bệnh viện vì bị
choáng và nứt sọ. “Tin tốt là, vết nứt rất nhỏ và không có tổn thương não
bên dưới. Cô ấy sẽ hoàn toàn bình phục.”

Addy, cô công chúa hội trường não rỗng bỗng hóa thành thanh tra ninja

bá đạo, nhập viện với cái sọ nứt vì đã tìm cách giúp tôi. Có lẽ chỉ còn sống
là nhờ Janae, người bị vỡ quai hàm vì đã cố can thiệp, và Cooper, người
bỗng trở thành một siêu anh hùng được truyền thông xun xoe. Tôi sẽ mừng
cho cậu ta nếu toàn bộ chuyện này không khiến tôi phát ốm.

Vô số giấy tờ phải thu xếp khi bạn ra tù vì một tội mà bạn không làm.

Law & Order chưa bao giờ chiếu cảnh bạn phải điền bao nhiêu thứ đơn
trước khi tái hòa nhập với thế giới. Điều đầu tiên tôi thấy khi chớp mắt bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.