TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 284

nằm trong hồ sơ đưa ra cho công chúng, nhưng người ở trường chắc chắn đủ
rành để đoán ra. Tôi nhắn cho em hồi đầu tuần hỏi thăm xem em thế nào, và
em nhắn lại là em xin lỗi vì đã không tỏ ra ủng hộ hơn khi chuyện Kris và
tôi vỡ lở. Một cử chỉ cao thượng về phần em, nhất là sau mọi lời dối trá tôi
đã nói.

Sau đó chúng tôi trao đổi qua lại. Em khá đau lòng về vai trò của mình

trong chuyện này, dù em không hề biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi là một
trong số ít những người ở đây hiểu cảm giác đó.

Không chừng sau tất cả chúng tôi lại có thể là bạn của nhau. Tôi thích thế.
Ba bước vô bếp mang theo laptop, lắc lắc nó như thể có quà bên trong.

“Con coi email chưa?”

“Sáng nay thì chưa ba.”
“Josh Langley hỏi thăm. Muốn biết con nghĩ sao giữa đại học và tuyển

quân. Và đề nghị của UCLA cũng tới. Nhưng LSU thì vẫn chưa có gì.” Ba
sẽ không hài lòng cho tới khi tất cả các đội bóng chày đại học trong tốp năm
đề nghị cho tôi học bổng. Louisiana State là bên duy nhất chưa động tĩnh,
điều này khiến ba điên tiết vì đội họ đứng đầu. “Dù sao thì, Josh tuần sau
muốn nói chuyện. Con chịu không?”

“Dạ,” tôi đáp, dù tôi đã quyết là sẽ không tham gia tuyển quân luôn. Càng

nghĩ nhiều về tương lai bóng chày, tôi càng muốn bước tiếp theo là đại học.
Tôi còn cả đời để chơi bóng chày, nhưng chỉ có mấy năm học đại học.

Lựa chọn đầu tiên của tôi là Cal State. Vì họ là trường duy nhất không

quay lưng khi tôi ngã ngựa.

Nhung ba sẽ vui khi tôi nói chuyện với Josh Langley. Chúng tôi đã từng

bước xây dựng lại mối quan hệ cha-con từ khi tin tốt về bóng chày bắt đầu
đổ về. Ba vẫn không nói gì với tôi về Kris, và chỉ ngồi im thin thít khi ai
nhắc tới cậu. Dù vậy ba không còn lao ra khỏi phòng nữa. Và ba đã lại nhìn
vào mắt tôi.

Đó là một khởi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.