TRONG GIA ĐÌNH - Trang 102

hoặc len sau các tấm kính. Có tiếng ồn không rõ trong đó xen lẫn một vài
tiếng hát đi qua trong không khí yên tĩnh. Perin không còn sơn phải ở lại
trong khu rừng hay trên đường cái vì đã quen gian khổ. Nhưng ở lại như
thế có ích gì đâu? Bây giờ em đã có một mái nhà, một cái giường. Trước
kia, em từng khổ sở vì thiếu những thứ ấy! Với lại, ngày mai Perin phải
dậy sớm để đi làm. Tốt nhất em nên đi ngủ sớm.

Khi Perin vào trong làng, em thấy tiếng ồn ào và tiếng hát bay ra từ

các quán rượu. người ta ngồi đầy ở các dãy bàn. Mùi cà phê, mùi rượu đã
hâm nóng và mùi thuốc là ngậpcả đường cái như là một tửu điếm lớn.
quán rượu nối tiếp không ngớt. Có khi cứ bà nhà cũng có ít nhất một cửa
hiệu bán rượu! Trong những chuyến đi qua nhiều nước, Perin đã từng
vượt qua nhiều đám đông đang ngồi uống rượu. nhưng chưa ở đâu, em
nghe những lời kêu gào ầm ĩ từ cách phòng thấp vang ra, như ở đây.

Khi Perin bước vào sân mẹ Prăngxoadơ, em nhìn thấy ông Benđi vẫn

đang ngồi đọc sách bên cái bàn lúc ấy. Một ngọn nến đặt trên bàn có
mảnh báo che ánh sáng. Mấy con bướm đêm và muỗi bay lượn chung
quanh. Ông ta chẳng thèm để ý vì đang say mê đọc.

Ông ngẩng đầu lên, nhận ra Perin khi em đi gần ông. Thế rồi, để được

sung sướng nói cái ngôn ngữ của nước mình, ông lên tiếng:

- Chào cô!

Perin vội trả lời:

- Xin chào ông.

- Cô đi đâu về? Ông ta nói tiếp bằng tiếng Anh.

Perin cũng dùng ngôn ngữ ấy đáp lại:

- Cháu đi dạo trong rừng.

- Một mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.