TRONG GIA ĐÌNH - Trang 135

đến để em đi vào con đường nhỏ của đám lau sậy. Perin mang bó dương
xỉ trên vai, tay cầm chổi, từ chổ lùm cây đi xuống. Em vượt qua đường,
vừa đi, vừa chạy. Trong con đường nhỏ, em phải đi chậm lại vì bó dương
xỉ vướng các cành cây. Perin phải cuối xuống như đi bốn chân, mới vượt
qua được. Đến hòn đảo nhỏ. Perin bắt đầu đưa các khúc gỗ và dương xỉ
ở trong lều ra phía ngoài. Em quét trần nhà, nền nhà, các tấm vách. Lúc
đó, đàn chim vỗ cánh ào ào trên mặt hồ, trên đám lau sậy. Có tiếng
chiêm chiếp và tiếng kêu của các con vật. Khi quét dọn lều cỏ, Perin đã
làm xáo động sự yên tĩnh của mặt nước, bờ ao, từ lâu nay chỉ có chúng
làm chủ. Perin quét dọn khá tỉ mỉ. Diện tích túp lều nhỏ hẹp, nên công
việc kết thúc nhanh chóng. Em chỉ có việc trải mới dương xỉ của em lên
trên. Bó dương xỉ còn ấm hơi nóng mặt trời, đượm hương thơm của hoa
cỏ đồng nội.

Bây giờ, đã đến bữa ăn tối. Em đói meo, bụng cồn cào gần y như lúc

đi đường từ Êcuăng đến Xăngtydy. May thay, những ngày khốn cực ấy
vĩnh viễn qua rồi! Bây giờ, Perin đang ở trong hòn đảo xinh đẹp này!
Giấc ngủ của em sẽ được bảo đảm. Em không còn phải sợ ai hết! Em
chẳng sợ mưa, giông tố và chẳng sợ gì nữa! Em có miếng bánh ngon
trong túi áo. Vào buổi chiều đẹp trời, êm ái này, Perin nhớ lại những gian
khổ đã qua để so sánh với hiện tại. Em được tăng thêm sức mạnh trong
niềm hi vọng ở ngày mai. Perin cắt bánh ra từng miếng nhỏ để khỏi vụn
nát rồi ăn chậm chạp. Em không dám làm ồn để cái đám dân cư ở hồ ao
yên tâm trở về tổ, nằm ngủ qua đêm. Trong lúc đó có những đường bay
rạch ngang ráng vàng của hoàng hôn, hay sự xuất hiện của những loại
chim sông nước đang thận trọng ra khỏi đám lau sậy. Chúng bơi nhẹ
nhàng, vươn cái cổ, cái đầu chúng chăm chú như đang nghe ngóng để
nhận ra hướng đi. Trời sáng chúng thức dậy, đã làm cho Perin vui. Bây
giờ, đi ngủ, chúng càng làm cho em say đắm. Những mẫu bánh, khi gần
hết, càng bé nhỏ. Perin không phải mất nhiều thời gian để ăn tối. Nước
hồ, mấy phút trước đây, long lanh như một cái gương, bây giờ tối om.
Bầu trời đã dập tắt những đống lửa đỏ rực của nó. Trong vài phút, đêm
tối khép cửa, nằm dài trên chiếc giường dương xỉ, Perin muốn cẩn thận
rút cái cầu đã bắc qua hồ. Thật ra, em rất an toàn trong lều cỏ. Sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.