TRONG GIA ĐÌNH - Trang 138

Chính cô gái khốn khổ ấy hiện đang đau đớn ghê gớm và có thể què
quặt!

Trong khi em rầu rầu suy nghĩ thì ngước mắt lên, em trông thấy ông

Benđi đi tới. Em cũng chẳng biết em đang làm gì? Ở địa vị thấp hèn của
em, mà đi nói chuyện với một nhân vật cỡ như thế, hơn nữa lại là một
người Anh, thì có tiện không?

- Thưa ông, Perin nói tiếng Anh, xin ông cho phép cháu hỏi: Ông có

biết tình trạng sức khỏe của Rôdali như thế nào không ạ?

Thật là chuyện kỳ lạ! – Ông Benđi hạ cố để mắt nhìn em trả lời.

- Sáng nay, tôi có gặp bà ngoại cô bé. Bà cụ cho hay cô bé ngủ được.

- Thế à! Cháu xin cám ơn ông!

Nhưng ông Benđi, con người cả đờn chưa bao giờ cám ơn ai, không

thể hiểu hết nỗi xúc động và lòng biết ơn chân thành trong giọng nói của
Perin, qua mấy từ ấy.

- Tôi rất hài lòng! Ông ta nói và rảo bước!

Cả buổi sáng, Perin chỉ nghĩ đến Rôdali. Em có thể tự do nghĩ đến

bạn. Bây giờ, em đã quen với công việc không đỏi hỏi sự chú ý của
mình.

Tan ca, Perin chạy đến nhà mẹ Prăngxoadơ – rủi thay, em gặp dì

Đênôbi, nên không sao vượt qua bước ngưỡng cửa.

- Gặp Rôdali làm gì kia chứ? Thầy thuốc bảo phải để nó tĩnh dưỡng.

Khi nào nó khỏe, nó sẽ kể cho mày nghe: Tại sao nó lại bị máy cán cụt
ngón tay. Cái con ngu đần ấy!

Cách đón tiếp này làm cho Perin buổi chiều không dám quay trở lại.

Em có đến chắc cũng không được đón tiếp lịch sự hơn. Chỉ có việc trở
về hòn đảo mà em nôn nóng được nhìn lại. Hòn đảo vẫn y như lúc em ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.