TRONG GIA ĐÌNH - Trang 223

cháu không những không được nói gì mà cũng đừng để cho họ đoán
được gì cả!”. Chắc là ông Vunphran đã thấy trước những dự định ấy. Em
chỉ phải vâng lời một mình ông ấy, chẳng cần nghĩ gì đến nỗi giận dữ,
thù hằn sẽ chồng chất trên đầu em!

Taluen đang đứng trước mặt Perin dựa vào bàn giấy của em, nghiêng

mình về phía em, nhìn vào mắt em, như bao vây, chế ngự em. Em lấy hết
can đảm, bằng một giọng hơi khàn khàn, không giấu được nỗi xúc động,
nhưng không run, em nói:

- Ông Vunphran cấm cháu nói chuyện về bức thư ấy với bất cứ ai.

Taluen đứng thẳng, giận dữ về sự phản kháng ấy, nhưng ngay tức

khắc, lại nghiêng về phía Perin, giọng nói và cử chỉ như vuốt ve, mơn
trớn:

- Đúng thế? Tôi không phải là “ai” đó; bởi vì tôi là người phó của ông

Vunphran, một người khác của ông ta.

Perin không trả lời.

- Cô có ngu đần không? – Taluen kêu lên, hạ thấp giọng.

- Có lẽ cháu ngu đần thật!

- Thế thì hãy cố gắng mà hiểu! Phải rất thông minh, mới giữ được cái

chỗ mà ông Vunphran đã sắp xếp cho cô ở bên cạnh ông ta. Bởi vì nếu
cô không thông minh, cô không thể giữ được cái chỗ ấy! Đáng lẽ nâng
đỡ cô, bổn phận của tôi là đuổi cô đi! Cô hiểu chứ?

- Vâng, thưa ông.

- Này, hãy suy nghĩ đi! Hãy nghĩ đến cái vị trí của cô hiện nay! Hãy

tưởng tượng ngày mai sẽ như thế nào khi cô bị ném ra ngoài đường mà
quyết định! Chiều nay, cô cho tôi hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.