TRONG GIA ĐÌNH - Trang 29

Hai mẹ con không phải chờ đợi lâu. Có tiếng xe lăn bánh báo hiệu

ông thầy thuốc đến thăm. Perin vội chạy ra đón. Ông thầy thuốc muốn đi
về phía ngôi nhà. Cô bé chỉ phía cỗ xe và nói:

- Chúng cháu ở trong cỗ xe!

Tuy cỗ xe không phải là nhà, ông thầy thuốc cũng không tỏ vẻ ngạc

nhiên. Ông đã quen với nỗi nghèo khổ của khách hàng. Perin vẫn theo
dõi ông. Em nhận thấy nét mặt ông không vui, khi thấy người bệnh nằm
như dính chặt trên tấm nệm trong cỗ xe trống trải.

- Hãy le lưỡi, đưa tay cho tôi xem mạch!

Những người trả cho thầy thuốc bốn mươi hay một trăm phờrăng mỗi

lần thăm bệnh, không thể nào ý niệm được việc thầy thuốc khám bệnh
cho người nghèo. Chỉ cần không đầy một phút, ông đã chẩn đoán bệnh
xong.

- Bà phải vào bệnh viện! Ông ta nói.

Bà mẹ và cô con gái sợ hãi và đau đớn cùng hét lên.

- Em bé! Em hãy để cho tôi ngồi lại với mẹ! Ông thầy thuốc ra lệnh.

Perin chần chừ một lát, nhưng bà mẹ đã ra hiệu. Em vội rời khỏi cỗ

xe, nhưng không dám đi xa.

- Có phải bệnh tôi nguy rồi không? Bà mẹ hổn hển nói.

- Có ai nói thế đâu! Bà cần những sự chăm sóc mà ở đây bà không

thể có được?

- Ở bệnh viện, con gái tôi có được ở gần tôi không?

- Cô ấy sẽ đến thăm bà vào ngày thứ năm và chủ nhật.

- Mẹ con chúng tôi phải xa nhau ư? Không có tôi, một mình ở Paris,

con bé sẽ ra sao đây? Còn tôi, không có nó, tôi sẽ như thế nào? Nếu tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.