TRONG GIA ĐÌNH - Trang 34

cũng chẳng hơn gì cỗ xe. Chung quanh nó. Hạt Muối chất đống những
hàng hóa có thể chịu được những thay đổi của thời tiết: chai vỡ, xương,
đồ sắt. phía trong hàng hiên và những gian phòng âm u mà mắt không
nhìn thấy rõ, chứa những gì cần được bảo quản: giấy cũ, giẻ rách, nút
chai, vỏ bánh mì, giày cũ và vô số những thứ phế liệu, phế phẩm làm
thành rác rưởi của thành phố Paris. Từ những đống linh tinh ấy, bốc lên
mùi hôi nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

Perin đang do dự tự hỏi bà mẹ liệu có khỏi nghẹt thở vì những mùi ấy

không thì Hạt Muối giục:

- Nhanh lên, cô bé! Xe rác sắp vào rồi! Tôi phải có mặt để nhận và

“phân loại” những thứ họ mang đến!

- Ông thấy thuốc có biết những gian buồng này không? – Em hỏi.

- Chắc chắn ông ấy biết! Ông đã đến đây thăm bệnh nhiều lần, khi

ông chữa bệnh cho bà Hầu tước!

Cái tiếng đó làm cho em hết do dự. Ông thầy thuốc đã biết những

gian buồng này. Ông ta khuyên Perin thuê một buồng thì chắc là bà mẹ ở
đây được. Với lại, một bà Hầu tước ở một buồng, thì mẹ em cũng có thể
ở một buồng chứ?

- Mỗi ngày cô phải trả tám xu. Hạt Muối nói, thêm ba xu cho con lừa

và sau xu cho cỗ xe.

- Ông đã mua xe rồi mà?

- Đúng thế, nhưng vì cô dùng xe thì cô phải trả tiền.

Perin không còn biết trả lời thế nào được nữa!

Đây không phải là lần đầu tiên, Perin bị người ta lột da, cắt cổ! Trên

con đường dài đi về đây, đã nhiều lần em phải chịu đựng, còn nặng nề
hơn nữa! Em tin đó là cái luật của thiên nhiên, của những người giàu có
đối với những người nghèo khổ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.