TRỌNG SINH CHI TỐI CƯỜNG KIẾM THẦN - Trang 1117

Các đồng bạn của Hỏa Vũ đều bắt đầu chỉ trích, những lời chỉ trích ấy

thật đâm đau trái tim Hỏa Vũ, trước kia cùng nhau cười vui rồi cùng nhau
thống khổ, hết thảy ràng buộc đã thành mây bay trôi hững hờ, duy nhất có
thể làm chính là không để nước mắt chảy xuống, quyết tuyệt ra tay giết họ.

“Hỏa Vũ, cô cứ nhẫn tâm mà muốn giết chúng tôi thật sao?” Một người

đàn ông là Thích khách lớn tuổi mặc bì giáp màu xám u oán nói.

Điều này khiến Hỏa Vũ sững sờ trong giây lát.

Nhưng ngay sau đó chính chuỷ thủ của thích khách lớn tuổi này lại đâm

về phía lồng ngực Hỏa Vũ.

Keng một tiếng, chuỷ thủ sáng như tuyết bị một thanh kiếm đen kịt sắc

bén chặn lại.

“Hỏa Vũ, em cũng không thèm coi việc tôi đây làm đoàn trưởng là

chuyện đáng kể trong lòng sao? Em đã gia nhập đoàn đội của tôi, trước khi
người đoàn trưởng như tôi không ra quyết định đuổi em ra, em vẫn là thành
viên đoàn chúng ta.”

“Em đã là thành viên đoàn chúng ta, tôi người đoàn trưởng này liền có

nghĩa vụ chịu trách nhiệm với từng người, đối với những kẻ khiến em nhớ
lại liền đau khổ, vậy thì hãy để tôi giúp loại bỏ.”

Thạch Phong từ vừa mới bắt đầu đến nay đều không hề để ý qua người

ngoài nói gì về hắn.

“Hỏa Vũ, ở trong Thần Vực nếu như cứ mãi để ý ánh mắt người lạ, thì sẽ

không có khả năng phát triển thực lực và kỹ thuật của mình. Cho nên căn
bản không cần phải xem ý kiến người ngoài thế nào, hướng thẳng phía con
đường mình muốn đi bước tiếp là đủ rồi, chỉ có như vậy mới có thể trở
thành là cao thủ chân chính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.