TRỌNG SINH CHI TỐI CƯỜNG KIẾM THẦN - Trang 1276

“Dọn bãi đi, không phải người của Võ Lâm Minh liền rời khỏi đây, bằng

không sẽ tự lãnh hậu quả.” Phong Vân Vô Hủy lớn tiếng miệt thị những
người chơi kia.

Mà trên mặt trăm người tinh anh của Võ Lâm Minh đều mang một nụ

cười lạnh lùng. Bọn hắn lập tức vây xung quanh nơi này, chỉ cần có người
phản kháng liền không nói hai lời đem bọn họ tiêu diệt.

Trang bị của người chơi tự do trước giờ đều không tốt. Kể cả khi đẳng

cấp những người này đều là level 9, song trang bị so với Võ Lâm Minh
kém hơn rất nhiều. Hơn nữa số lượng chênh lệch vô cùng. Bọn họ cộng lại
cũng chỉ tới 60-70 người, mà Võ Lâm Minh hiện tại đã có 132 người tại
đây. Nhân số chênh lệch gấp hai lần thì thôi, nói chi tới những người chơi
tự do này đều không có đồng lòng, càng không có khả năng đối chiến với
Võ Lâm Minh.

Lúc này những người chơi tự do kia phái ra một người đại biểu lên nói:

“Các huynh đệ Võ Lâm Minh, làm việc luôn phải có thứ tự trước và sau.
Mọi người đều không dễ dàng gì mà thăng cấp. Không bằng thế này, chúng
ta mỗi người một nửa chỗ quái này, huynh thấy như thế nào?”

“Biến! Tao đếm đến mười, nếu bọn bây không mau cút đi, ta cũng không

ngại khiến bọn bây vĩnh viễn lưu lại nơi này.” Phong Vân Vô Hủy phẫn nộ
quát.

“Các người thật quá quắt! Bọn tôi vất vả lắm mới phát hiện ra nơi này.

Dựa vào cái gì mà muốn đuổi bọn tôi đi!?”

“Mọi người hãy nghe tôi nói. Không bằng chúng ta đoàn kết lại, nhất trí

liều mạng với Võ Lâm Minh. Cùng lắm thì hai bên lưỡng bại câu thương.
Tôi không tin Võ Lâm Minh không có cố kị gì, dám can đảm đánh chúng
ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.