TRONG TẦM NGẮM - Trang 147

13

N

hững mẩu quảng cáo đang ám ảnh tôi, chất chứa đầy trong đầu tôi và

khiến tôi trở nên hoang tưởng. Đêm trước, tôi mơ thấy gương mặt Katie
trên mục rao vặt. Vài hôm sau, tôi lại tưởng tượng ra Katie trên tờ The
Times, bị tấn công, bị cưỡng hiếp và bỏ mặc đến chết. Tôi choàng dậy, ướt
đẫm mồ hôi, thậm chí không thể chịu được cánh tay của Simon vòng qua
tôi, cho đến khi tôi đi qua chiếu nghỉ và nhìn tận mắt thấy con bé đang ngủ
ngon lành.

Tôi ném đồng mười xu như mọi khi vào hộp đàn guitar của Megan.
“Chúc cô có một thứ hai tuyệt vời!” Cô gái nói. Tôi ép mình mỉm cười

đáp lại. Cơn gió quất quanh góc phố, và tôi kinh ngạc khi thấy Megan vẫn
có thể chơi đàn với những ngón tay tím tái vì lạnh. Tôi tự hỏi Simon sẽ nói
gì nếu ngày nào đó, tôi đưa con bé về nhà uống trà; liệu thỉnh thoảng
Melissa có thể chia cho con bé một phần xúp hay không? Tôi cứ giữ mãi
đoạn hội thoại trong đầu trong lúc đi qua rào soát vé, tập cách mời một bữa
ăn nóng sao cho không có vẻ như đang bố thí và lo ngại rằng tôi có thể làm
Megan tự ái.

Mải theo đuổi ý nghĩ của mình, tôi đã không nhận thấy ngay một

người đàn ông mặc áo khoác. Thậm chí tôi cũng không chắc rằng hắn có
đang quan sát tôi trước khi tôi nhìn thấy hay không. Nhưng bây giờ hắn
đang nhìn tôi. Tôi đi xuống sân ga khi con tàu tới, nhưng khi bước lên tàu
và ngồi xuống, tôi lại nhìn thấy hắn. Hắn to và đậm người. Mái tóc dày
màu xám và bộ râu cùng màu, được cắt tỉa gọn gàng, nhưng có một vệt
máu nhỏ trên cổ, chỗ hắn tự làm bị thương khi cạo râu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.