TRONG TẦM NGẮM - Trang 212

ngay lại.

“Vì sao? Chuyện gì đã xảy ra?”
Tôi lưỡng lự, không biết mình muốn cho người đàn ông này biết bao

nhiêu phần của câu chuyện. Tôi nghĩ về trang web, với “thực đơn” là
những người phụ nữ, và tôi chợt nảy ra ý nghĩ rằng Graham Hallow chính
là kiểu đàn ông có xu hướng liên can đến trang web với các hội viên độc
quyền. Tôi chắc chắn rằng nếu tôi nói ra, ông sẽ chẳng thể kháng cự nổi
việc tìm kiếm, và tôi muốn bảo vệ những người phụ nữ ấy. Tôi không muốn
người ta nhìn vào ảnh của họ, mua lịch trình của họ cứ như họ chẳng khác
gì những món đồ. Và rồi... sao nữa? Tôi cảm thấy khó mà cam chịu những
gì mà tôi biết là đang diễn ra: những người phụ nữ đang bị tấn công, bị sát
hại, vì lịch trình đi lại của họ bị đem bán. Điều đó thật kỳ cục, như trong
tiểu thuyết khoa học viễn tưởng.

“Tôi đã bị bám đuôi,” thay vào đó, tôi nói. Câu đó cũng không khác

mấy so với sự thật. Tôi nghĩ rằng đã nhìn thấy vẻ quan tâm trên mặt sếp
mình, nhưng biểu cảm thật quá xa lạ nên tôi không thể chắc chắn. “Cảnh
sát đang chuẩn bị cấp cho tôi một chuông báo động cá nhân.”

“Họ có biết ai làm điều đó không?” Câu hỏi là một lời buộc tội, được

quát ra theo cách của một người không còn biết làm gì hơn nữa.

“Không.” Và khi đó, bởi đã kìm giữ suốt nhiều ngày, tôi òa khóc.

Trong số những người mà tôi đã khóc trước mặt, thì Graham đứng sững ở
đó, như không thể nhúc nhích được. Tôi lùng tìm tờ khăn giấy trong túi,
cuối cùng cũng tìm thấy được một tờ kẹt trong tay áo, rồi xì mũi thật mạnh,
nhưng tôi không thể ngăn dòng nước mắt tuôn rơi. Sự giải thoát âu lo khiến
ngực tôi phập phồng, và tôi hớp lấy những ngụm không khí đã buột ra
trong lúc khóc rung cả người. “Tôi... Tôi xin lỗi,” tôi cố kiềm chế để nói,
sau nhiều lần không thể bắt đầu được. “Nó... mọi chuyện hơi quá choáng
ngợp...”

Graham vẫn đứng bên bàn tôi, nhìn tôi chằm chằm. Bất ngờ ông sải

chân ra cửa và trong giây lát, tôi nghĩ rằng ông đang chuẩn bị đi ra, bỏ mặc
tôi nức nở bên bàn. Nhưng ông đã bấm chốt, quay tấm biển “Đóng cửa” ra
ngoài, rồi đi tới chỗ để đồ uống trà và bật ấm nước. Quá kinh ngạc với cử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.