TRONG TẦM NGẮM - Trang 352

37

"K

atie!” Tôi hét lên thật to, giọng vỡ vụn, miệng bất chợt khô khốc. Tôi

giằng tay, cảm nhận chất keo dính kéo những sợi lông tơ trên cổ tay. Một
sức mạnh kỳ lạ mà tôi không biết rằng mình có, và tôi cảm thấy băng dính
đứt ra một đoạn. Melissa mỉm cười.

“Tôi đã thắng.” Cô ta quay chiếc ghế lại đối diện với tôi, khoanh tay

và nhìn tôi một cách suy tư. “Tôi luôn thắng.”

“Đồ chó. Làm sao mà cô có thể làm vậy?”
“Tôi không làm gì hết. Cô đã làm. Chính cô đã để con bé dấn thân vào

nguy hiểm - mối nguy hiểm mà cô biết rõ rằng đang hiện diện ngoài kia.
Làm sao mà cô có thể làm điều ấy với máu thịt của mình?”

“Cô...” Tôi ngừng lại. Melissa đã không bắt tôi làm điều đó. Cô ta nói

đúng, tôi đã để Katie đi. Đó là lỗi của tôi.

Tôi không thể nhìn cô ta được nữa. Một nỗi đau đè nặng ngực tôi,

khiến tôi khó thở. Katie. Katie của tôi. Gã đàn ông đó là ai? Hắn sẽ làm gì
với con bé?

Tôi cố giữ giọng bình tĩnh. Phải thật lý trí. “Cô đã có thể có con. Cô

có thể nhận con nuôi hay thụ tinh nhân tạo.”

Tôi lại nhìn vào màn hình, nhưng khung cửa mà tôi đoán là của một

kho đựng bát đĩa hay đồ dùng vệ sinh vẫn đóng chặt một cách ương bướng.
Vì sao không một ai để ý, trong khi ở đâu cũng có người? Tôi nhìn thấy
một chiếc áo phản quan của nhân viên tàu điện ngầm và tôi thầm ước cô ấy
sẽ mở cửa, để nghe thấy Katie kêu cứu, để làm điều gì đó - bất kể điều gì -
để ngăn chặn chuyện đang xảy ra với đứa con gái bé bỏng của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.