TRONG TẦM NGẮM - Trang 63

điện cho chị mãi.”

“Vì sao chị không gọi?”
Cathy nhìn chằm chằm vào Kelly. “Tôi là một bác sĩ. Tôi xử lý trên

thực tế, chứ không phải bằng trí tưởng tượng, giống như tôi hình dung ra
chị cũng làm như vậy. Tôi đã muốn gọi cho chị, nhưng... Tôi cũng không
chắc chắn nữa.”

“Chắc chắn về điều gì?” Lại một chút ngập ngừng.
“Tôi nghĩ có ai đó đã ở trong nhà tôi khi tôi đi làm.” Kelly không nói

gì, chờ Cathy tiếp tục.

“Tôi không thể chắc. Nó... giống như một cảm giác hơn.” Cathy đảo

mắt. “Tôi biết rằng điều này không thể là một chứng cớ chắc chắn trước
tòa, phải không? Chính vì thế mà tôi không trình báo việc này. Nhưng một
ngày nọ, khi tôi về nhà sau giờ làm việc, tôi thề rằng đã ngửi thấy mùi nước
hoa cạo râu, và khi lên gác thay quần áo, thì nắp giỏ đựng đồ giặt mở.”

“Có thể chị đã để nó mở chăng?”
“Cũng có thể, nhưng không hẳn thế. Đóng nắp giỏ là một hành động

tự nhiên, chị biết không?” Cô ấy ngừng lại. “Tôi nghĩ rằng một vài thứ đồ
lót của tôi bị mất nữa.”

“Vì thế chị đã thay khóa, đúng vậy không?” Kelly nói. “Chị đang chờ

thợ khóa đến khi chị gọi báo sự việc đúng không?”

Cathy ngượng ngùng. “Tôi đã thay khóa cửa trước. Khóa cửa sau thì

chưa. Nó sẽ tốn thêm một trăm bảng nữa, và thành thật mà nói, tôi chả thấy
ích lợi gì. Trên chùm chìa khóa của tôi chẳng có gì liên quan đến địa chỉ, và
lúc ấy, việc thay khóa dường như là một chi phí không cần thiết.”

“Còn bây giờ?” Kelly để lửng câu hỏi trong sự im lặng giữa hai người.
“Bây giờ thì tôi ước gì mình đã thay cả hai khóa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.