TRONG TẦM NGẮM - Trang 73

Melissa đảo mắt. “Anh là người ghét mạo hiểm mà.” “Nghe này, thật

ra tớ sẽ không uống trà nữa đâu nhé,” tôi nói và nhặt đống giấy tờ của
Melissa.

“Ồ, hãy ở đây đã,” Melissa nói. “Có chuyện gì riêng tư đâu, tớ hứa

mà.”

Tôi cười to. “Đâu phải vì thế,” mặc dù điều này cũng đúng chút ít.

“Simon sẽ đưa tớ đi chơi tối nay.”

“Một tối trong tuần à? Dịp gì vậy?”
“Chả có lý do gì,” tôi cười. “Chỉ là một tối thứ hai lãng mạn thôi.”
“Các cậu cứ như cặp đôi trẻ ấy.”
“Thì họ vẫn trong tình yêu say đắm mà,” Neil nói. “Chúng mình cũng

thế, đã từng,” anh nháy mắt với Melissa.

“Chúng mình đã từng như thế ư?”
“Hãy chờ cho đến khi cơn rầy rà sau mười bảy năm ập vào họ, Mel,

khi ấy họ sẽ xem ti vi trên giường và cãi nhau vặt vãnh vì ai đã để rơi nắp
tuýp thuốc đánh răng.”

“Bọn mình cũng làm đầy những việc như thế mà,” tôi cười to. “Gặp

lại sớm nhé!”

Khi tôi về nhà, cửa không khóa. Chiếc áo khoác của Simon bị ném ở

cuối tay vịn cầu thang. Tôi leo lên gác mới được cải tạo lại và gõ cửa. “Anh
làm gì ở nhà sớm thế?”

“Này, người đẹp, anh không biết em vào đấy nhé. Ngày hôm nay vui

chứ? Anh không thể tập trung được ở văn phòng nên mang việc về nhà
làm.” Anh đứng dậy hôn tôi, cẩn trọng để không cộc đầu vào rầm nhà.
Tầng áp mái này được chủ cũ sửa lại một cách tiết kiệm. Họ xây dựng
quanh hệ thống rui mè nguyên bản, vì thế dù nó là một căn phòng, nhưng
bạn chỉ có thể đứng được khi ở giữa phòng.

Tôi nhìn vào chồng giấy gần nhất và nhìn thấy một danh sách họ tên,

dưới mỗi tên có vài dòng như một đoạn tiểu sử ngắn.

“Các đoạn phỏng vấn cho một bài anh phải viết,” anh giải thích khi

thấy tôi nhìn. Anh nhặt mấy tờ giấy và ném sang cạnh bàn bên kia để tôi có
thể ngồi ghé vào mép bàn. “Để tóm được họ thật là một cơn ác mộng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.