TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 146

“Ha ha ha…” Anh chàng thoải mái cười to, sờ ót mình, hình như đột

nhiên nhớ tới gì đó, anh ta xoay người nói với Mễ Tu: “Vừa lúc tình cờ gặp
cậu, tối mai lớp chúng ta có một buổi tụ họp nho nhỏ, những ai có thể liên
lạc được đều tới cả, cậu nhớ phải đi nhé, tôi sẽ thông báo địa chỉ ở trên diễn
đàn trường, nhớ mang theo người nhà nữa!”

“Được, có thời gian tôi nhất định đi.” Mễ Tu cười nhẹ, đáp.

“Tốt, một lời đã định. Tôi phải đi trước, bằng không bạn gái tôi sẽ nổi

bão.” Anh ta cười khổ, chào Tiêu Quý, rồi vội vàng chạy đi.

Tiêu Quý nhìn theo anh ta rời đi, nhưng anh ta đi chưa được vài bước

thì đã bị một cô gái nắm lỗ tai kéo đến quầy thu ngân. Tiêu Quý khẽ cười,
lộ ra hai má lúm đồng tiền, trên người cô đang mặc chiếc áo khoác màu đỏ
thẫm, lúc này cô xinh đẹp đến mức khiến người ta khó quên.

Mễ Tu mê muội trong khoảnh khắc, cho đến khi Tiêu Quý đứng trước

mặt anh, nhẹ nhàng lung lay tay anh, thì anh mới hoàn hồn, âm thanh hơi
khàn: “Sao thế?”

“Anh ngẩn ngơ gì đó? Còn nữa, sao anh lại mua luôn chiếc màu đen

kia?” Tiêu Quý nũng nịu nói, trong lòng áy náy nhưng cũng ngọt ngào.

“Không phải em thích cái kia sao?” Mễ Tu nhìn cô chăm chú, ánh mắt

thâm trầm, sâu thẳm lại sáng ngời.

“Nhưng đã mua cái này rồi mà.” Tiêu Quý nói.

“Một chiếc là mẹ anh tặng cho em, chiếc kia là anh tặng cho em, thế

thì vừa đúng.” Mễ Tu gõ mũi cô một cái, dịu dàng nói.

Tiêu Quý cười cong lên đôi mắt to, lộ ra hai má lúm đồng tiền, cô

ngửa đầu nhìn Mễ Tu: “Vậy thì còn phải mua thêm một cái xem như là chú
tặng em nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.