TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 281

Mạnh Nhụy đuổi theo, túm lấy anh, vẫn chưa có ý định từ bỏ mà hỏi:

“Anh nói đi, em làm gì khiến anh ghét em! Nói đi!”

Mễ Tu lại hất tay cô ta ra, tiếp tục đi về phía trước, hành vi của Mạnh

Nhụy đã có chút bất thường, anh hoàn toàn không cần thiết dây dưa nhiều
với một người điên.

Thấy Mễ Tu vẫn muốn bỏ đi, Mạnh Nhụy thẹn quá hoá giận, không

còn ra vẻ giả tạo như trước kia nữa, cô ta hướng về anh gào lên lớn tiếng:
“Mễ Tu, anh chính là một thằng ngốc! Em thích anh như vậy anh lại không
thích em! Tiêu Quý chỉ là một đứa tạp chủng không ai muốn, anh lại
còn…”

Lời mắng chửi ác độc của Mạnh Nhụy chợt im bặt, vẻ hung ác của cô

ta đã bị đông lại bởi ánh mắt lạnh giá của Mễ Tu, rốt cuộc không nói được
chữ nào nữa.

Mễ Tu lạnh lùng nhìn cô ta, âm thanh trầm thấp lại nghiêm khắc:

“Ngậm miệng cô lại cho tôi, nếu không tôi mặc kệ cô là ai.”

Mạnh Nhụy nín thinh, sắc mặt trắng bệch, đầu ngón tay hơi run rẩy,

giờ khắc này cô ta lại cảm thấy Mễ Tu chính là một tên ác quỷ, giống như
nếu cô ta nói thêm một câu nữa thì sẽ bị anh xé xác.

Xung quanh đều là tiếng vui cười của bạn học, nhưng Mạnh Nhụy lại

cảm thấy xung quanh cô ta yên tĩnh không có chút tiếng động. Cho đến khi
Mễ Tu rời khỏi, biến mất trong tầm mắt Mạnh Nhụy, dây thần kinh kéo
căng của cô ta rốt cuộc bị cắt đứt, nước mắt không thể kiềm nén mà chảy
xuống, cô ta che miệng, bờ vai không ngừng run rẩy.

Vì sao lại như vậy, tại sao Mễ Tu không thích cô ta, từ nhỏ đến lớn

mặc kệ cô ta muốn gì thì sẽ đạt được cái đó, vì sao Mễ Tu không thuộc về
cô ta! Đều tại Tiêu Quý, đều bởi vì cô! Nếu không có cô, Mễ Tu nhất định
là của cô ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.