TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 279

đi thế mà cũng yên tâm ư. Mị Mị vẫn cho rằng Doãn Cách Tử sẽ không trở
thành chướng ngại giữa cô và Du Phong, dù sao cô ta cũng đã đi rồi, tuy
nhiên mặc dù cô ta không ở đây, nhưng cũng có thế đảo loạn cuộc sống của
cô, có lẽ bởi vì cô ta vẫn luôn ở trong lòng Du Phong. Nhìn thấy Mễ Tu dịu
dàng săn sóc Tiêu Quý, Mị Mị lại cảm thấy tủi thân, lúc cô cần Du Phong
nhất thì anh ta lại ở bên cạnh người khác. Cô tưởng rằng trải qua một
khoảng thời gian anh ta sẽ thật lòng yêu mình, nhưng hiện tại dường như cô
đã không chờ được nữa.

Mễ Tu trở về trường, lại không ngờ nửa đường gặp phải Mạnh Nhụy.

Bước chân Mễ Tu chậm lại, nhìn hình bóng mảnh mai kia, ánh mắt anh sâu
thẳm.

Vẻ mặt anh không thay đổi, tiếp tục đi về phía trước cho đến khi đứng

trước mặt Mạnh Nhụy, suy cho cùng anh vẫn không thể làm như không
thấy.

“Có việc sao?” Mễ Tu hỏi.

“Anh Mễ Tu.” Mạnh Nhụy lẩm bẩm, ngửa đầu nhìn anh. Mấy ngày

nay cô ta đến khoa máy tính nhưng chưa từng gặp được anh. Cô ta còn
tưởng rằng Mễ Tu đang trốn tránh cô ta, hỏi thăm bạn học mới biết được,
thì ra là bận chuyện công việc, cô ta thoáng yên tâm, nhưng vẫn nhịn không
được mà qua đây tìm anh, đã lâu không gặp, cô ta rất mong muốn nói
chuyện với Mễ Tu.

“Anh có thời gian không? Em có lời muốn nói với anh.” Mạnh Nhụy

tiến lên một bước nhỏ về phía trước, nói êm dịu.

Mễ Tu theo bản năng lùi ra sau, nhíu mày nói: “Tôi sắp phải lên lớp.”

Mạnh Nhụy khẽ cắn môi dưới, anh không chịu nổi cô ta đến gần anh

sao, Mạnh Nhụy lại tiến thêm bước nữa, trực tiếp nắm lấy cánh tay Mễ Tu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.