TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 302

Lưu Cẩm Trúc vẫn hồng hào dáng người đẫy đà, nhưng mới mấy tháng
không gặp, cả người đã gầy xuống, khí sắc không còn tốt như trước. Xem
ra nhất định đã xảy ra chuyện, nếu không Mễ Tu cũng sẽ không dặn bà
sang đây thăm hỏi Lưu Cẩm Trúc.

“Vậy à, tốt quá, chị mau vào ngồi đi.” Lưu Cẩm Trúc nhiệt tình đón

Mai Phương tiến vào.

“Em ở nhà một mình sao?” Sau khi tiến vào, Mai Phương nhìn xung

quanh, thuận miệng hỏi.

“Mạnh Nhụy ở trong phòng nó, Học Đông đến tối mới về.” Lưu Cẩm

Trúc bưng một ly cà phê tới, nói.

“À, Mạnh Học Đông bình thường bận rộn nhiều việc nhỉ.” Mai

Phương uống một ngụm cà phê, nói.

“Đúng vậy, hiện tại kinh doanh càng lớn, mỗi ngày không ngừng xã

giao, cuối tuần hiếm khi nghỉ ngơi.” Lưu Cẩm Trúc cụp mắt, ôn hoà nói.
Tuy rằng giọng điệu bình thản, nhưng khó nén được một phần phiền muộn
nào đó.

Mai Phương đặt xuống ly cà phê, vẻ mất mát vừa rồi trong mắt Lưu

Cẩm Trúc bà thấy được, bà qua ngồi cạnh Lưu Cẩm Trúc, nhẹ nhàng cầm
tay Lưu Cẩm Trúc: “Sao một thời gian không gặp, em lại gầy thành thế này,
có phải không chăm sóc tốt cho mình không?” Mai Phương vốn muốn hỏi
có phải vì Mạnh Học Đông bận rộn quá mà lơ là Lưu Cẩm Trúc không, cho
nên mới không chăm sóc chính mình.

“Không có…” Lưu Cẩm Trúc miễn cưỡng tươi cười, cúi đầu lau khoé

mắt. Từ khi bà biết nguyên nhân cái chết của Tiêu Viêm Sơn, đêm nào bà
cũng mơ thấy ác mộng, mơ thấy Tiêu Viêm Sơn, mơ thấy Tiêu Quý, mơ
thấy bọn họ chết vì khí ga trong nhà, sau đó bà bừng tỉnh, rồi lặp lại lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.