TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 316

thấy không ổn, khoa lịch sử của các cô chỉ có một mình Tiểu Kê nhà cô là
họ Tiêu, vì thế nó khiến cô tò mò, nhưng sau khi đọc xong bài viết, trên đầu
Hầu Tử cũng sắp bốc hơi. Đây không phải là bóp méo sự thật, đổi trắng
thay đen sao, chuyện năm đó Tiêu Quý rõ ràng là người bị hại, nhưng bài
viết này lại đem Tiêu Quý nhà cô thành bùn mà đạp lên, khinh người quá
đáng!

Trong nháy mắt Hầu Tử lòng đầy căm phẫn, muốn nói thêm nữa lại bị

Tiểu Mã Ca túm lấy quần áo, ý bảo cô nhìn Tiêu Quý. Hầu Tử trừng to mắt,
quay đầu nhìn về phía Tiêu Quý đang trầm mặc, cơn tức trong lòng dập tan
ngay tức khắc, chỉ có nỗi đau sâu nặng. Lúc này Tiểu Kê nhà cô giống như
bị đánh mất linh hồn, cả người thẫn thờ, đôi mắt không chớp mà nhìn chằm
chằm vào máy tính, tầm mắt không có tiêu cự. Một đôi mắt to linh động
không còn trong veo và vui vẻ như trước, chỉ còn một mảng tro tàn, đầy
đau thương.

Bọn Hầu Tử đưa mắt nhìn nhau, miệng mấp máy nhưng lại nói không

ra lời. Giờ phút này, các cô không biết nên an ủi Tiêu Quý thế nào.

Trên mặt Tiêu Quý không có chút biểu cảm, tiếp tục chết lặng nhìn bài

viết kia, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, chuyện cũ phơi bày giống như
thủy triều vượt đỉnh, vô tình chà xát tứ chi xương cốt của cô, thủy triều
vượt đỉnh, cả người lạnh run.

Cô luôn không ngừng nói với mình, bố yêu thương cô, nếu không bố

cũng sẽ không che chở cô mà đánh mất mạng sống của chính mình, thế
nhưng, cô thật sự không quên được mùi vị khó chịu cay nồng. Tiêu Quý
chưa từng nói với bất cứ người nào, kể cả Mễ Tu, mỗi lần lúc cô nấu cơm,
ngửi được một chút mùi ga, trong dạ dày cô không chỉ cuồn cuộn mà còn
nhức đầu như muốn nứt ra, trước mắt sẽ hiện lên cảnh tượng lúc ấy bố khóc
lóc ôm cô, nói với cô rằng, bố dẫn con đi cùng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.