TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 318

cô nói với chính mình, phải quên đi, nói với chính mình, đừng suy nghĩ
nữa.

Nhưng vào lúc này, cô không thể nói với mình, đừng để ý một bài viết

ngắn chừng trăm chữ kia, nó đã phá hủy thành lũy mà cô xây dựng nhiều
năm. Đem cô phơi bày rõ ràng trước mặt người khác.

Chuông di động đột nhiên vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng,

Tiêu Quý lại giật mình, hoảng sợ nhìn về di động của mình.

Bọn Hầu Tử lại lo lắng, phản ứng vừa rồi của Tiêu Quý thật doạ

người, trong đôi mắt to kia không giấu được vẻ bối rối và sợ hãi.

Tiêu Quý cầm di động, nhìn chằm chằm cái tên đang hiện trên màn

hình, cô chần chừ vài giây rồi nhấn nút tắt máy. Giờ phút này cô muốn yên
tĩnh, ngủ một giấc thật ngon, có lẽ khi thức dậy sẽ không có chuyện gì.

Nhìn thấy Tiêu Quý từ từ đi qua giường mình rồi nằm trên đó, đưa

lưng về phía các cô, im lặng đi ngủ, Hầu Tử bất an nhìn về phía Tiểu Mã
Ca.

Tiểu Mã Ca thở dài, gật đầu với cô, lúc này hãy để Tiêu Quý yên tĩnh

một chút, bây giờ phải nhanh chóng xoá bài viết kia, thật may Mễ Tu học
khoa máy tính, đăng nhập vào diễn đàn xoá một bài viết không có gì là khó.
Nếu bài viết này được đính lên, bạn học cùng khoa sẽ nhìn thấy, rất dễ dàng
liên tưởng đến Tiêu Quý, tới lúc đó cô phải sống thế nào ở đại học B.

Tiêu Quý nằm trên giường, đắp chăn tới con mắt, cả người chìm trong

bóng tối.

Cô không thể kiềm nén bản thân, trong đầu nhớ lại cảnh tượng kia, cô

thậm chí có thể ngửi được mùi ga cay nồng. Mùi rượu đầy phòng, bố đỏ
mắt nhìn cô, đau thương lại tuyệt vọng, lúc khóc lúc cười, ông loạng
choạng đi qua, run rẩy ôm cô, mơ hồ nói với cô, con đừng sợ, rất nhanh sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.