TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 321

thức dậy sẽ không có việc gì. Nhưng vào giờ phút này, nhìn thấy Mễ Tu,
Tiêu Quý lại cảm thấy tủi thân.

Có người vỗ vai cô, Tiêu Quý quay đầu lại, trông thấy Tiểu Mã Ca

cười dịu dàng với cô, trong mắt đều là sự khích lệ. Tiêu Quý cũng cười,
nhìn ba cô bạn trước mặt, đôi mắt cô rưng rưng, lộ ra hai má lúm đồng tiền.
Tối hôm qua các cô sợ Tiêu Quý xảy ra chuyện gì nên thay phiên trông
chừng cô, tuy rằng cô ngủ mơ màng, nhưng cảm giác được bên cạnh có
người đang trông cô, dịu dàng lại cẩn thận. Tiêu Quý gật đầu với Hầu Tử,
Tiểu Mã Ca và Mị Mị, rồi chầm chậm đi qua.

Mễ Tu mỉm cười, nhìn chăm chăm thân ảnh đang từ từ đến gần, anh

vươn tay, ôm chặt cô vào lòng. Tối qua anh gọi điện cho Tiêu Quý, không
ai nhận máy anh liền cảm thấy kỳ lạ, trước kia Tiêu Quý chưa từng bỏ qua
điện thoại của anh, hơn nữa, giữa bọn họ có một quy luật bất thành văn, đó
là sau khi Tiêu Quý trở về, Mễ Tu nhất định sẽ gọi điện xác định cô đã an
toàn, mà Tiêu Quý chưa bao giờ không nhận máy. Thế nhưng tối qua, điện
thoại vang lên thật lâu nhưng chẳng có ai tiếp máy, hơn nữa cũng không gọi
lại. Lúc Mễ Tu đang muốn gọi lần nữa thì điện thoại vang lên, là Hầu Tử,
bảo anh vào diễn đàn trường.

Mễ Tu nhẹ nhàng vỗ lưng Tiêu Quý, ánh mắt ấm áp, trong lòng là nỗi

đau sâu nặng. Bài viết tối qua, rõ ràng là có người cố ý bôi nhọ Tiêu Quý,
nữ sinh họ Tiêu gì đó, còn không bằng gọi thẳng tên họ đi. Nội dung bài
viết hơn phân nửa là bịa đặt lại cố ý bỏ qua nhiều sự thật, mũi nhọn chỉ
thẳng Tiêu Quý, xem ra, cô đã đắc tội người khác. Thế nhưng rốt cuộc là ai
có thể biết nhiều chuyện năm đó chứ? Ngay cả anh gần đây mới biết được
trước khi bố Tiêu Quý xảy ra tai nạn còn có chuyện mở khí ga, người ngoài
làm sao biết được.

“Không có việc gì, ngoan, không có việc gì đâu.” Mễ Tu vuốt tóc cô,

âm thanh mềm nhẹ, tràn đầy thương xót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.