TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 338

Tiêu Quý không muốn đứng đây nữa, cô chẳng nói gì, xoay người đi

vào trường. Hồi nãy nghe thấy bà lo lắng nói với Mạnh Nhụy sẽ lập tức trở
về, Tiêu Quý biết rằng, ở trong lòng Lưu Cẩm Trúc, cô rốt cuộc không
quan trọng bằng Mạnh Nhụy, mặc dù cô là con ruột của bà, nhưng lại
không bằng Mạnh Nhụy. Thật giống như trước kia, Lưu Cẩm Trúc vì Mạnh
Nhụy phát bệnh mà vứt bỏ cô khi bố vừa qua đời, hiện giờ cũng giống thế.

Chán nản trở về ký túc xá, trong đầu Tiêu Quý rối rắm, giống như

chuyện vừa rồi chính là một giấc mộng, cô cảm thấy mình đã thay đổi rất
nhanh, vốn là muốn tha thứ, nhưng lập tức hận thấu xương, lên xuống bất
định như vậy, bảo cô thích ứng sao đây, trong lòng rất khó chịu.

Mắt thấy đã sắp đến phòng 308, Tiêu Quý đột nhiên bị một tiếng đạp

cửa mãnh liệt làm tỉnh táo, cô ngẩng đầu nhìn qua, mở to mắt, Tiểu Mã Ca
nhà cô đang hung hăng đá cửa phòng 307!

Không hiểu chuyện gì đã xảy ra? Cậu ấy đạp nhầm cửa, có lẽ…đạp

nhầm cửa…

Tiêu Quý vẫn còn kinh ngạc, quên mất chuyện Lưu Cẩm Trúc khi nãy,

cô suy nghĩ có nên kéo lại Tiểu Mã Ca không, nhưng lại sợ lúc này Tiểu
Mã Ca hung ác sẽ lỡ tay làm cô bị thương, đang lúc rối rắm, đột nhiên thấy
bên trong phòng 307 lao ra một người, bởi vì sức lực quá lớn, Tiểu Mã Ca
lùi về sau mấy bước, thiếu chút nữa là đụng vào tường. Tiêu Quý không do
dự nữa, cô mau chóng tiến lên, đỡ lấy Tiểu Mã Ca.

Đang muốn mở miệng hỏi, bên trong lại lao ra một người khác. Nửa

bên tay áo thun bị xé rách, tóc rối bù, đôi mắt đờ đẫn, miệng hơi nhếch lên,
bộ dạng như vừa bị cưỡng gian.

Rõ ràng chính là Hầu Tử.

Tiêu Quý ngậm miệng giật mình, không thể tin nhìn về cô, đây…đây

là loại náo loạn gì hả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.