TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 372

nhiều, sự ra đi của Lưu Cẩm Trúc trước kia, mãi mãi là nút thắt trong lòng
cô, mà bố rời khỏi thế gian này chính là sự tiếc nuối không thể bù lại, tuy
nhiên những điều này cũng không thể trở thành cân nặng để người khác tấn
công cô làm tổn thương cô, nhất là Mạnh Nhụy, cô ta càng không có tư
cách đó.

Tiêu Quý tiến lên một bước, cho Mạnh Nhụy một cái bạt tai, hoàn

toàn ngoài dự đoán của mọi người, sạch gọn lưu loát.

Bọn Hầu Tử giật mình, hoàn toàn không ngờ tới Tiêu Quý luôn ngoan

hiền sẽ làm ra hành động như vậy.

Bạn học xung quanh cũng nhìn về phía Tiêu Quý, trong mắt đều là vẻ

hoảng hốt.

Mạnh Nhụy ôm má, ngây ngẩn cả người, dường như không thể tin vừa

rồi đã xảy ra chuyện gì.

Tiêu Quý lấy lại bình tĩnh, nhìn chằm chằm Mạnh Nhụy, không chút

sợ hãi nói: “Mạnh Nhụy, đúng vậy, bài viết là do tôi đăng lên, nhưng cô
không có một chút uất ức nào cả, bởi vì cô khiêu khích trước, hơn nữa nội
dung trong bài viết của cô phần lớn là vô căn cứ, ác ý tổn thương tôi, chửi
bới tôi, mà bài viết tôi đăng lên đều là sự thật, không có nửa điểm sai. Vừa
rồi tôi đánh cô, là bởi vì không thể ngăn cản cái miệng của cô, hãm hại tôi
lần này đến lần khác, cái gì gọi là đứa con không ai cần chứ? Tôi có bố tôi
yêu thương tôi, bà nội, còn có Mễ Tu, dì Mai, còn có những người bạn thân
của tôi, tôi làm sao không có ai cần! Cô nói thế, vậy cô thì sao? Ngoài ba
cô bằng lòng chiều chuộng yêu thương cô ra, thì cô còn có ai đối xử thật
lòng với cô hả, còn dám so với tôi, cô quả thật đáng buồn lại đáng thương.”

Mạnh Nhụy nhất thời hốc mắt đỏ ngầu, cơ thể hơi run rẩy. Tiêu Quý

lại đánh cô ta, cô lại dám đánh cô ta, từ nhỏ đến lớn ba cô ta chưa từng
động đến một ngón tay với cô ta. Mạnh Nhụy hoàn toàn không nghe những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.