TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 424

Mễ Tu thấy cô thả lỏng, anh nắm tay cô, bóp nhẹ lòng bàn tay cô, nói

dịu dàng: “Ừ, anh biết em nghĩ thế nào, nếu chúng ta không biết chuyện
của dì ấy, tất nhiên có thể bỏ mặc, nhưng bây giờ biết rồi, sao lại không lo
tới chứ. Thế này đi, trước hết để cho dì ấy ở lại mấy ngày, anh sẽ tìm giúp
chỗ ở khác, đợi khi tìm được nơi thích hợp, anh lập tức bảo dì ấy dọn đi,
được không?”

Tiêu Quý không nói lời nào, trong lòng đấu tranh dữ dội. Vừa rồi cô

đã thấy dáng vẻ của Lưu Cẩm Trúc, cực kỳ sa sút, đầu tóc rối bời, gương
mặt không còn thảnh thơi như trước, quần áo trên người nhăn nhúm, toàn
thân mệt mỏi kiệt sức. Từ trước đến nay Lưu Cẩm Trúc là một người gọn
gàng chỉnh tề, hiện tại dáng vẻ thế này, cô thật sự chưa từng thấy qua.

Không ngờ bà lại chia tay Mạnh Học Đông, lúc trước chẳng thèm ngó

ngàng mà đi theo ông ta, hiện tại cũng vậy…

“Tiểu Quý?” Mễ Tu thấy cô hồi lâu không nói gì, anh kéo nhẹ ngón

tay cô.

“Vậy được rồi.” Tiêu Quý nhẹ giọng nói, ngẩng đầu nhìn Mễ Tu:

“Vậy anh mau chóng tìm phòng ở cho bà ấy, tìm được rồi lập tức bảo bà ấy
dọn ra ngoài.” Mặc dù trái tim cô không đành lòng, nhưng cũng không có
nghĩa là cô chịu tha thứ cho Lưu Cẩm Trúc, dù sao bà đã sinh ra cô, nuôi
dưỡng cô mười mấy năm, bản thân cô oán hận bà, nhưng không thể nhìn
thấy bà ngủ ngoài đường phố.

“Được, Tiểu Quý rất ngoan.” Mễ Tu hôn bên mặt cô, nói dịu dàng.

“Chúng ta ra ngoài đi, để khách chờ ở ngoài quả thật không lịch sự

đâu.” Mễ Tu nắm tay Tiêu Quý, kéo cô đứng dậy.

Tiêu Quý cúi đầu, chậm rì rì, mặc cho Mễ Tu nắm, không tình nguyện

đi theo ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.