TRÚC MÃ NHÀ TÔI - Trang 474

bất trắc gì, bà không thể nhìn mặt Tiêu Quý lần cuối, ông ta sẽ là đứa con
bất hiếu.

“Không có, vài hôm nữa mới khai giảng, bà nội hiện tại không sao chứ

ạ?” Tiêu Quý nhanh chóng hướng về phía phòng bệnh, lo lắng hỏi.

“Không sao, không sao, hiện tại tình trạng rất tốt, chỉ chờ giải phẫu

thôi.”

Vừa đi vừa nói chuyện, bọn họ đã tới cửa phòng bệnh. Tiêu Quý đẩy

cửa ra, thấy bà nội nằm trên giường, mu bàn tay cắm kim truyền nước biển,
đang nói chuyện với thím.

Sau tết, cô chưa gặp lại bà nội, không ngờ lại gặp ở bệnh viện, nếu chú

không gọi điện cho cô, bà nội có phải không định nói cho cô biết không.
Nghĩ thế, mũi Tiêu Quý cay cay, vành mắt đỏ ngầu, cô đi vài bước vào
trong, hô lên: “Bà nội…”

Bà nội sửng sốt, nhìn về phía cửa, nheo mắt lại dường như không thấy

rõ. Cho đến khi Tiêu Quý tới gần mấy bước, bà mới thấy rõ ràng, bà vội
vươn ra bàn tay đầy nếp nhăn, khuôn mặt hiền từ tươi cười.

“Tiểu Quý về rồi? Đến đây, để bà nội nhìn xem.”

“Con chào bà nội.” Mễ Tu đi sau Tiêu Quý chào hỏi lễ phép.

Bà nội nghe tiếng nhìn qua, rồi sửng sốt lần nữa. Ban nãy bà chỉ lo

nhìn cháu gái bảo bối, không thấy được Lưu Cẩm Trúc đứng phía sau Mễ
Tu, hiện tại nhìn thấy con dâu, bà giật mình. Bà nội cúi đầu thở dài một
tiếng, bà run rẩy vươn tay về phía Tiêu Quý, đau lòng nói: “Thật là đứa bé
ngoan…”

Tiêu Quý nắm tay bà đặt lên đùi cô, nhẹ nhàng êm dịu hô một tiếng:

“Bà nội…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.