TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 163

“Vì cảnh sát yêu cầu cháu nếu đi ra ngoài thì nhất định phải báo cáo cho

ai đó mà hiện giờ huấn luyện viên Takakura lại đang đi vắng. Vì thế cháu
đành phải gọi cho chú.” Kazami nói, giọng đầy miễn cưỡng.

“Cháu đi đâu?” Yuzuki hỏi.
“Bệnh viện ạ.”
“Bệnh viện? Cháu bị đau chỗ nào à?” Yuzuki bỗng siết chặt điện thoại.
“Không phải vậy ạ. Cháu đi thăm một người. Là chú Kamijou. Chú biết

chú ấy chứ?”

“Kamijou? A, vậy à.” Là người khách đã bị cuốn vào vụ tại nạn xe buýt.

“Nhưng người đó, không phải vẫn đang hôn mê sao?”

“Cháu không rõ. Nên cháu định tới xem tình hình chú ấy thế nào.”
“Ở bệnh viện họ sẽ cho chúng ta biết tình trạng bệnh nhân à?”
“Hình như hôm nay vợ chú ấy có đến. Cháu đã đề nghị cô ấy, nếu cô ấy

đến thì hãy gọi cho cháu.”

“Chú hiểu tâm trạng của cháu. Nhưng cháu không cần thiết phải cảm

thấy có trách nhiệm trong chuyện này đâu.”

“Không phải là cảm giác về trách nhiệm, cháu chỉ muốn đến thăm chú ấy

thôi. Chuyện cháu cần thông báo là như vậy.”

“Đợi đã. Cháu định đi một mình à?”
“Không được sao ạ?”
Yuzuki nhìn đồng hồ đeo tay. Công việc Yuzuki cần giải quyết còn rất

nhiều nhưng việc đi theo đảm bảo an toàn cho Hida Kazami được ưu tiên
trên hết.

“Chú sẽ đi cùng với cháu. Dù cháu không thích thì chú vẫn phải đi theo.

Nếu có chuyện gì xảy ra với cháu thì trách nhiệm đó thuộc về chú.”

Không khí im lặng bao trùm trong vài giây. Khuôn mặt khó chịu của

Kazami như hiện rõ trong đầu Yuzuki.

“Vậy cháu đợi chú ở sảnh khách sạn.” Kazami đáp lại bằng giọng không

mấy lễ phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.