TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 164

Vì chiếc xe thuộc phòng thể thao quản lý để không nên Yuzuki quyết định
dùng xe đó để đến bệnh viện. Đương nhiên người điều khiển chiếc xe là
Yuzuki. Kazami chẳng nói chẳng rằng, cô bé leo lên ghế sau xe ngồi.

“Hôm qua chú đã tới gặp cha cháu. Chú đến tận câu lạc bộ thể thao ở

Sapporo đấy.” Yuzuki vừa điều khiển vô lăng vừa nói.

“Lại là chuyện về gen di truyền ạ?”
“Đúng vậy. Đó là công việc chính của chú mà.”
“Cha cháu có định hợp tác không?”
“À, nói thế nào nhỉ? Nhưng bên chú có khả năng sẽ thay đổi hướng

nghiên cứu.”

“Đổi hướng nghiên cứu? Như thế nào cơ ạ?”
“Một câu thì khó giải thích được hết lắm.” Nói đến đây, Yuzuki cảm thấy

một tia sáng khẽ lóe lên. Chưa bao giờ Yuzuki có cơ hội nói chuyện với chỉ
riêng mình Kazami như thế này. Không thể bỏ lỡ cơ hội. “Chú hỏi cháu cái
này có được không?”

“Chuyện gì ạ?” Kazami đáp bằng một giọng dè chừng.
“Cháu không phải cảnh giác như thế. Chuyện về mẹ cháu thôi.”
“Mẹ cháu thì có chuyện gì?”
“Chú được biết mẹ cháu mất khi cháu còn nhỏ. Nhưng cháu có còn nhớ

chút gì về mẹ cháu không? Chẳng hạn như hình dáng, chiều cao…”

“Mẹ cháu à? Làm sao cháu có thể nhớ được. Lúc đó cháu còn rất nhỏ.

Có thể nói cháu hoàn toàn không có một chút ký ức gì về mẹ. Hồi ấy cháu
còn chưa được hai tuổi.”

“Chưa được hai tuổi sao?… Thế thì chịu rồi. Nhưng cháu đã từng nhìn

thấy mẹ qua ảnh chưa?”

“Cháu có. Nhưng chỉ qua ảnh thì cũng không rõ được. Cũng không có

nhiều ảnh của mẹ cháu.”

“Không có nhiều ảnh của mẹ cháu à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.