TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 179

Rõ ràng Kurosawa cũng để ý đến Shingo. Thỉnh thoảng anh ta lại ném

cái nhìn về phía cậu.

Bọn họ cũng đã qua cửa ải khó nhất đó là leo lên dốc. Kurosawa nhìn về

phía Shingo. Ánh mắt anh ta như thể muốn nói, ‘Nào ta đi thôi. Thắng thua
là ở chỗ này đây.’

Tôi không để anh được toại nguyện đâu, Shingo vừa nghĩ như vậy vừa

lướt ván trượt trên bề mặt tuyết. Hơi thở của cậu khó nhọc, nhịp tim đập
loạn xạ. Cơ bắp cử động không theo ý muốn. Dẫu vậy, cậu vẫn cố sống cố
chết bám theo anh ta. Hình như Kurosawa liên tiếp tham dự đại hội trượt
tuyết toàn quốc. Nếu có thể trượt tuyết ngang cơ với một vận động viên
như vậy thì tương lai của Shingo sẽ rộng mở.

Tuy nhiên…
Mình chẳng ham hố gì đến cái tương lai ấy. Có thật là mình muốn trở

thành vận động viên trượt tuyết việt dã rồi tham dự Olympic không? Chúng
ta có trở nên hạnh phúc khi đạt được điều đó không?

Hai chân Shingo đột nhiên trở nên nặng trĩu. Cậu không cử động nổi

cánh tay. Kurosawa đột nhiên chỉ còn là một chấm nhỏ.

Con đường dốc vẫn tiếp tục trải ra. Mọi cử động của Shingo trở nên

chậm chạp, cuối cùng thì dừng lại hẳn. Cậu ngẩng mặt lên hít thật sâu
không khí. Cậu thở ra phì phì.

Một thứ gì đó màu trắng rơi xuống bầu trời thấp nhiều mây. Shingo lại

bắt đầu leo lên dốc. Tuy nhiên, cậu không thể leo nhanh như lúc trước. Tốc
độ của cậu bây giờ như của một người già rờ rẫm leo lên từng bậc thang
một. Cậu biết chắc những vận động viên khác đang trượt rất gần phía sau
lưng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.