TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 239

“Là chuyện của vợ ông… À, chuyện về mẹ của cô bé Kazami.”
Hida để ý thấy có sự thay đổi trong cách xưng hô. “Ý cậu là sao?”
“Mẹ của cô bé Kazami.” Yuzuki tiếp tục. “Bà ấy là ai? Tại sao vợ ông lại

nuôi cô bé?”

Có tiếng gõ cửa. Hida mở cửa mà không cần phải xác nhận xem người kia
tên là gì. Yuzuki đứng trước cửa, vẻ mặt hơi căng thẳng. Anh vắt chiếc áo
khoác trên cánh tay.

“Cậu đến nhanh nhỉ?”
“Vì tôi ở cũng gần đây mà. Tôi nghĩ nhất định ông Hida cũng sớm muốn

nghe câu chuyện.” Yuzuki nở một nụ cười đầy ẩn ý nơi khóe miệng.

Hida không trả lời. Ông mở cửa, mời Yuzuki vào trong.
Cũng giống như hôm trước, Hida ngồi ở giường. Ông nhìn Yuzuki ngồi

xuống ghế rồi nói, “Nào, cho tôi nghe chuyện của cậu.”

“Đúng ra là tôi muốn nghe chuyện từ ông Hida. Trong điện thoại tôi đã

đặt câu hỏi cho ông mà, phải không? Mẹ của cô bé Kazami là ai, ở đâu?”

“Mẹ của con bé là Hida Tomoyo. Người vợ đã mất của tôi.”
Yuzuki vẫn cười và lắc đầu. “Nếu thật là ông nghĩ như vậy thì chắc chắn

ông không định gặp tôi đêm hôm thế khuya khoắt thế này đâu. Tôi đến đây
vì định nói hết với ông những gì tôi điều tra được. Nhưng với một điều
kiện. Đó là ông cũng không được giấu tôi điều gì. Ông nghĩ sao?”

Lời lẽ của cậu ta tuy nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lóe lên tia nhìn sắc lạnh.

Nó như muốn nói có nói dối khéo thế nào cũng không qua mặt được tôi
đâu.

Khi nhận điện thoại của Yuzuki, Hida đã xác định sẵn tinh thần. Ông

không nghĩ cậu ta đoán bừa và suy luận lung tung. Nhất định cậu ta phải
nắm được chứng cứ một cách chắn chắn. Quan trọng nhất, Hida không thể
tưởng tượng nổi chứng cứ đó từ đâu. Ông đã trải qua những ngày dài vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.