TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 261

33

Ánh nắng le lói xuyên qua khe hở của bức rèm. Trên mặt bàn thô mộc, mấy
lon bia rỗng đang nằm lăn lóc. Hình như trời đã sáng rồi. Dù biết rất rõ là
không thể ngủ được nhưng hình như cuối cùng Hida cũng đã chợp mắt
được một chút. Sức mạnh của bia rượu quả là to lớn.

Hida lồm cồm ngồi dậy, mặt ông nhăn nhó. Đầu ông đau như búa bổ.

Thêm vào đó, dạ dày lại đầy ứ. Không cần nhìn cũng có thể thấy toàn thân
ông rã rời, chân tay không còn một chút sức lực. Chân răng cũng có cảm
giác khó chịu. Sau khi rửa mặt xong, Hida nhìn hai bàn tay mình, nhìn
những vết hằn của chai tay.

Ông uể oải thức dậy và quyết định chuẩn bị xuất phát. Ông không còn

việc gì ở khách sạn này nữa. Nhìn kĩ, ông thấy sàn nhà ướt nhẹp. Ông nhớ
lại tối qua mình đã ném lon bia vào tường. Ông vừa thấy xấu hổ vì bản thân
vừa dùng khăn tắm lau sạch đi. Ông tắm nước nóng, đánh răng. Trong
chiếc gương ở bồn rửa mặt là khuôn mặt của một ông lão. Mắt không còn
tinh nhanh, da dẻ thì chảy xệ. Sắc mặt cũng rất xấu.

Ông thay quần áo, mang theo hành lý rồi rời khỏi căn phòng. Ông làm

thủ tục rời khỏi khách sạn. Tiền khách sạn rẻ hơn so với ông tưởng. Ông cứ
nghĩ mình đã ở khách sạn lâu lắm rồi nhưng thực ra mới vỏn vẹn vài ngày.
Ông đi taxi đến ga Nagaoka và lên tàu siêu tốc Shinkansei đi Niigata.
Khoang ghế ngồi tự chọn vẫn trống. Hida ngồi xuống ghế dành cho ba
người, và ngả lưng xuống ghế. Ghế phía sau có hai người đàn ông dáng vẻ
giống nhân viên công ty đang ngồi.

Hida nhắm mắt lại. Ông suy nghĩ xem phải bắt đầu câu chuyện với

Kazami như thế nào. Ông cũng phải tiên liệu trước đến cả việc con bé sẽ bị
hoảng loạn. Không được nói chuyện này một nơi mọi người dễ chú ý đến.
Con bé bây giờ đang ở Furano. Có lẽ đến phòng vào buổi tối thì tốt hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.