TRỨNG CHIM CÚC CU NÀY THUỘC VỀ AI - Trang 90

Tiếng Kotani thở dài qua đầu dây bên kia điện thoại. “Anh nghĩ sao? Tôi

cho tai nạn lần này với những bức thư đe dọa kia có liên quan đến nhau.
Anh nghĩ nó là gì?”

Yuzuki vẫn áp sát di động vào tai và lắc đầu. “Tôi không rõ. Vì chưa có

thông tin. Tôi chỉ đang cầu mong cho chuyện xảy ra chỉ đơn thuần là ngẫu
nhiên. Nhưng cũng cần phải sớm đưa ra quyết định.”

“Ý anh là sao?”
“Là chuyện có báo với cảnh sát về những bức thư đe dọa kia hay không.

Nếu bây giờ ta vẫn giấu chuyện này, nhỡ sau này tới lúc thực sự phải cần
tới sự hợp tác của cảnh sát sẽ rất không hay cho chúng ta.”

Yuzuki nghe thấy tiếng hừ thở hắt ra từ phía bên kia. Kotani im lặng.

“Trưởng phòng!” Yuzuki lên tiếng gọi.

“Tôi biết rồi. Tôi đang tính xem nên liên lạc với cảnh sát như thế nào?”
“Tức là tôi không cần phải nói gì với cảnh sát đúng không?”
“Đúng vậy. Tại thời điểm này thì sự việc thuộc thẩm quyền của phòng

cảnh sát giao thông. Nhưng nếu tai nạn do kẻ nào đó cố ý gây ra, lúc đó sở
cảnh sát của Hokkaido sẽ vào cuộc. Tới lúc đó thì phải nhờ lãnh đạo công
ty đứng ra nói chuyện. Nên từ lúc này trở đi anh chớ có nói linh tinh.”

“Tôi hiểu rồi. Nếu có thêm thông tin gì tôi sẽ liên lạc lại.”

Sau khi cúp máy, Yuzuki quay trở lại nhà hàng của khách sạn. Lúc này
những thành viên ở đội trượt tuyết cũng vừa dùng xong bữa. Anh cũng thấy
bóng dáng của cô bé Hida Kazami ở đó trong trang phục quần bò, áo thun.
Rốt cuộc, cô bé đành phải hoãn không đi tới Sapporo do đường đã bị cấm
vì vụ tai nạn.

“Hida, chờ một chút.” Yuzuki gọi cô bé lại. “Chú gặp một lát được

không?”

“Bây giờ cháu phải qua phòng huấn luyện viên. Chú ấy muốn cho cháu

xem đoạn video.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.