TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 167

không nhớ ra được. Đột nhiên, anh ta sực hiểu ra, căn nhà này có hình
dạng như một cỗ quách dựng đứng.

Phan Tuấn đẩy cửa ra, bên trong trống huếch, khôg có đồ đạc gì,

Phan Tuấn đứng ở giữa nhà nói: “Tý Ngọ, anh sẽ được biết lai lịch của
phủ Song Cáp này ngay thôi.”

Tý Ngọ nuốt nước bọt, nhưng vẫn không thấy có gì đặc biệt.

Phan Tuấn lấy ở sau cửa ra hai cái cuốc sắt, đưa cho Tý Ngọ một cái,
rồi ngẩng đầu nhìn lên, trên trần nhà có mấy hốc nhỏ, ánh trăng có thể
xuyên qua, rọi xuống mặt đất.

“Đào ở đây đi.” Phan Tuấn nói xong liền bắt tay vào luôn, Tý

Ngọ cũng lập tức học theo, áng chừng đào sâu được vài thước, cuốc
sắt trên tay anh ta đột nhiên đụng phải thứ gì đó rất rắn, phát ra một
tiếng kêu trầm đục.

“Đợi đã.” Phan Tuấn bỏ chiếc cuốc đang cầm xuống, quỳ một

chân, hai tay cẩn thận gạt đất sang một bên, nói: “Tý Ngọ, đốt đèn.”

Tý Ngọ gật đầu, lấy bật lửa ra rọi xung quanh, thấy trên tường có

mấy ngọn đèn dầu, bèn châm một ngọn lên cầm tới, chỉ thấy phía dưới
tay Phan Tuấn hóa ra là một phiến đá xanh lớn.

“Tiểu sư thúc, đây là...” Tý Ngọ chau mày hỏi.
“Anh gõ thử xem!” Phan Tuấn chỉ vào phiến đá xanh.
Tý Ngọ nghi hoặc đưa tay gõ nhẹ hai ba cái lên phiến đá, chỉ

nghe tiếng vọng “coong coong” , liền lộ vẻ mừng rỡ hỏi: “Bên trong
rỗng à?”

Phan Tuấn lắc đầu, sau đó ra hiệu cho Tý Ngọ lùi lại, nói: “Lát

nữa thấy gì cũng đừng kinh ngạc quá.”

Tý Ngọ gật đầu, tránh sáng một bên, đầu gối không khỏi hơi run,

ngay bây giờ anh ta sẽ biết được bí mật của phủ Song Cáp này, muốn
không kích động cũng thật khó.

Phan Tuấn đưa tay ra sau lưng với lấy chiếc cuốc lúc này, đứng

dậy, giơ nó lên cao, dùng hết sức bổ mạnh xuống phiến đá xanh, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.