TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 17

Nói đoạn, hắn cầm súng dẫn theo đội ngũ chạy về phía Tứ Thập

Tứ Trủng, từ xa đã ngửi thấy mùi máu tươi tanh tưởi xộc vào mũi.
Lòng hắn nặng nề hẳn, bàn tay cầm súng rịn mồ hôi. Song hắn vẫn
dẫn theo thuộc hạ đánh liều đi vào khu mộ, đưa mắt quan sát xung
quanh một lượt, thấy có mấy cái xác nằm ngổn ngang cái gần cái xa,
còn xác nữ nhân lõa thể nằm trên chiếu cỏ lúc này thì đã không rõ tăm
tích.

Mấy tên lúc nãy đều đã chết rồi sao ? Tình cảnh này khiến tất cả

mọi người đều nín thở, cả đội ngũ hơn hai trăm người không ngờ lại
im phăng phắc. Đúng lúc này, tay quân phiệt đột nhiên nghe thấy âm
thanh “răng rắc, răng rắc” , liền đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng
động ấy.

Cách chỗ hắn chừng bốn năm chục mét dường như có một người

đang ngồi chồm hổm, dưới ánh trăng, hắn nhìn thấy rõ ràng kẻ kia
xoay lưng về phía mình, trên người khoác một tấm áo da màu đen, đầu
kẻ ấy trồi lên hụp xuống, tựa hồ đang làm gì đó.

Kẻ này là ai? Chắc chắn không phải một tên lính may mắn sống

sót rồi, vậy thì có thể là ai ? Tay quân phiệt thầm phỏng đoán, đúng
lúc này, viên phó quan bên cạnh hắn đột nhiên cao giọng quát :
“Người phía trước kia, xoay lại đây, bằng không chúng ta sẽ nổ súng
!”

Lời nói vừa dứt, liền nghe thấy đội ngũ phía sau phát ra tiếng mở

chốt lên đạn lách ca lách cách, người phía trước hiển nhiên đã bị âm
thanh này làm cho sững sờ, động tác liền dừng lại, nhưng không hề
quay đầu.

“Mẹ nhà mày, có nghe thấy không hả ? Còn không quay lại thì

ông mày bắn đấy !” Nói đoạn, viên phó quan giơ súng lục lên nhắm
bắn.

Đúng lúc này, tay quân phiệt cảm thấy chân mình đột nhiên bị

thứ gì đó tóm chặt, hắn run bắn người, vội vàng cúi đầu nhìn, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.