TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 170

chuyện họ gặp phải ở Bắc Bình, tuy chỉ qua loa đại khái, nhưng rất rõ
ràng đám người Âu Dương Lôi Hỏa nhất định đã bị tập kích. Giờ cô
đang rất lo lắng cho sự an toàn của ông nội và em trai.

Thấy Phan Tuấn và Tý Ngọ đi vào, Âu Dương Yến Vân vội bước

lên đón, khi nhìn con bồ câu màu đen trên tay Phan Tuấn, cô không
khỏi chau mày nghi hoặc, song không dám hỏi nhiều, kế đó thấy Tý
Ngọ cũng cầm một con bồ câu màu trắng đi theo sau, cô lại càng thêm
khó hiểu.

“Thời cô nương, cô và Yến Vân tránh đi một lát.” Phan Tuấn có

vẻ hơi khó xử, tiện tay đưa con bồ câu màu đen cho Tý Ngọ, còn mình
thì đi tới bên giường Phan Dao.

Thời Diểu Diểu gật đầu đi ra ngoài, nhưng Âu Dương Yến Vân

thì muốn xem cho rõ rốt cuộc là chuyện gì, nên cứ đứng ngây ra tại
chỗ.

“Này này này, cô còng đứng đó làm gì hả?” Tý Ngọ đẩy Âu

Dương Yến Vân.

“Mặc kệ tôi!” Âu Dương Yến Vân bực bội gân cổ lên cãi.
Phan Tuấn đang giúp Phan Dao cởi áo ngoài, nghe thấy cô nói

vậy thì ngẩng đầu lên mỉm cười: “Yến Vân, nếu cô không ngại thì cứ
ở đây mà xem!” Dứt lời bắt đầu cởi quần Phan Dao ra, mặt Âu Dương
Yến Vân lập tức đỏ bừng lên. “Thế... thế thì em ra ngoài đây!” Nói
đoạn, cô trừng mắt với Tý Ngọ rồi xoay người chạy đi.

Hai cô gái ra ngoài liền đóng chặt cửa phòng lại, lúc này Phan

Tuấn đã lột sạch y phục trên người Phan Dao, lấy trong ngăn kéo ra
một thanh đoản đao, nhẹ nhàng rạch vào mấy chỗ ở sau lưng, mông và
gót chân của ông ta, thấy máu chảy ra liền dừng lại.

“Tý Ngọ, đưa con màu đen cho tôi.” Phan Tuấn đặt thanh đao

sang một bên, đón lấy con bồ câu đen, đặt nó cạnh gối của Phan Dao,
rồi lấy ra một sợi dây, buộc vào cổ con chim, kế đó lại cầm một mũi
kim bạc, bảo Tý Ngọ: “Giờ hãy thả con chim Trắng lên người Phan
Dao đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.