TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 222

“Nó không biết!” Ông lão nãy giờ vẫn đi đun nước vén rèm cửa

bước vào, nhìn chằm chằm Phan Tuấn: “Cậu rốt cuộc là ai?”

Phan Tuấn chầm chậm quay lại, vừa khéo nhìn thẳng vào ánh mắt

ông già, anh cũng đưa mắt đánh giá kỹ lưỡng ông ta một lượt, sau đó
mới nói: “Tại hạ Phan Tuấn.”

“Đúng là vóc dáng của khu trùng sư hệ Mộc.” Ông già nói, tựa

như sớm đã nhìn thấu thân phận của Phan Tuấn.

“Ông, thế này là thế nào?” Đoàn Nhị Nga đi tới đỡ ông già,

miệng hỏi.

“Nếu ta đoán không lầm, vị cô nương này và cậu trai trẻ nằm trên

giường kia nhất định là truyền nhân của khu trùng sư hệ Hoả phải
không?” Ông già chầm chậm ngồi xuống giường, lại châm thêm một
điếu thuốc nữa.

“Ô? Sao ông biết vậy?” Âu Dương Yến Vân ngỡ ngàng thốt lên.
“Ha ha.” Ông già chỉ cười không đáp, rồi lại nhìn Phan Tuấn,

“Không ngờ truyền nhân của khu trùng sư hệ Mộc Phan Tuấn nổi
tiếng kinh thành lại là một tiểu tử mới lớn.”

“Nếu tại hạ đoán không lầm, ông đây chắc hẳn là khu trùng sư hệ

Kim!” Phan Tuấn mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng vẫn lấy làm nghi
hoặc, vì truyền nhân của khu trùng sư hệ Kim bao đời nay đều có một
quy cũ, là chỉ lựa chọn hai đệ tử, cả hai người này đều phải là người
lùn, vả lại, còn có một điểm quan trọng nhất, chính là hai đệ tử này
phải trải qua một khảo nghiệm nghiêm khắc. Tương truyền, cuộc khảo
nghiệm này khắc nghiệt đến nỗi cuối cùng chỉ có một người sống sót,
người còn lại nhất định phải chết. Nhìn tuổi tác, ông già này có lẽ
ngang tuổi với quân tử của khu trùng sư hệ Kim, Kim Vô Thường, hẳn
là sư huynh đệ với ông ta. Thế nhưng, ông ta làm sao có thể sống sót
được?

“Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, không ngờ cậu có

thể nhìn ra ta là khu trùng sư hệ Kim.” Ông già mỉm cười rít một hơi
thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.