TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 231

CHƯƠNG 12: Thập nhị âm luật, khéo

qua ải vách âm thanh

Lúc tỉnh lại, Thời Diểu Diểu phát hiện mình đang nằm trên một chiếc
giường , dạ dày vẫn đau nhói lên từng cơn, đầu óc lúc tỉnh táo lúc lại
mơ hồ. Đối với những chuyện mới xảy ra, cô chỉ lờ mờ nhớ được Tý
Ngọ đặt Phùng Vạn Xuân xuống, kế đó là một loạt tiếng bước chân
dồn dập, rồi cảm giác xóc nảy bên trong xe, ngoài ra thì không còn gì
nữa.

Cô gắng gượng mở mắt ra, chỉ thấy trước mặt có ba người đàn

ông, một trong số họ mặc quân phục Nhật, hai người còn lại ngồi bên
cạnh y, tựa hồ đang thương lượng chuyện gì đó. Đột nhiên, một người
dường như phát giác ra cô đã tỉnh lại, bèn đứng dậy đi về phía này.
Người đó trông rất quen mặt, nhưng Thời Diểu Diểu nhất thời không
nhớ nổi y là ai, có điều, người thanh niên trẻ tuổi bên cạnh y thì cô
nhận ra được, đó chính là Tý Ngọ.

Cửa ra vào và cửa sổ căn phòng này đều đóng kín, giống như một

gian mật thất vậy. Thời Diểu Diểu thoáng hoang mang, rốt cuộc mình
đang ở đâu? Vừa nãy rõ ràng còn đang trong nhà lao, giờ đã ở đây rồi.

Cùng lúc ấy, ở thôn Đạo Đầu bên ngoài thành Bắc Bình, đám

người Phan Tuấn đang bị vây khốn bên trong mật thất dưới
giếng.không khí trong mật thất dần đặc quánh, Âu Dương Yến Vân rút
mồi lửa ra, tìm kiếm một hồi xung quanh, nhưng ngoài lối ra ở trên
thành giếng cô không phát hiện mật đạo nào khác. Có điều, cô tìm
thấy trong mật thất có hai cái ang, bên trong đổ đầy dầu thắp đèn.

Bên ngoài cái ang có kéo ra một sợi bấc, cô thắp sáng cả hai ngọn

đèn, rồi trở lại bên cạnh Âu Dương Yến Ung, ngước nhìn Phan Tuấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.