TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 234

Mặc dù Âu Dương Yến Vân cực kì không muốn, nhưng rốt cuộc

cô vẫn khẽ gật đầu, thấy vậy lồng ngực Âu Dương Yến Ưng không
ngừng phấp phồng lên xuống, hồi lâu sau mới “oà” lên nức nở: “Chị,
sao lại như vậy được, có phải chúng ta không nên đến nơi này hay
không?”

Nỗi bi thương của Âu Dương Yến Ung nhanh chóng lan sang Âu

Dương Yến Vân, nước mắt cô cũng lăn xuống, ôm em trai khe khẽ
thổn thức, nếu không phải đám người kia ăn cắp bí bảo hệ Hoả, có lẽ
cả đời họ không bao giờ đặt chân vào Trung Nguyên, vậy thì Âu
Dương Lôi Hoả cũng không đến nỗi phải mất mạng.

“Chị, chúng ta trở về Tân Cương đi, rời khỏi nơi này đi!” Âu

Dương Yến Ưng bỗng túm chặt lấy cánh tay Âu Dương Yến Vân nói.

“Ừ, nếu chúng ta rời khỏi chỗ này, chị sẽ dẫn em về Tân Cương,

không bao giờ trở lại đây nữa!” Âu Dương Yến Vân đã hoàn toàn bị
em trai cảm nhiễm.

“Chỗ này?” Đến tận lúc này Âu Dương Yến Ung mới chú ý đến

hoàn cảnh xung quanh, cậu ta đưa mắt nhìn bốn phía, nhận ra mình
đang ở trong một căn phòng bít kín, liền hỏi, “Chị, đây là nơi nào
vậy?”

Âu Dương Yến Vân ôm em trai kể lại những chuyện xảy ra sau

khi cậu bị hôn mê, Âu Dương Yến Vân hằn học cắn môi phẫn nộ nói:
“Thật là khốn kiếp!”

“Phải rồi, chị, chị có thử gọi bì hầu đến chưa?” Âu Dương Yến

Ưng đột nhiên chợt hỏi, câu này đã nhắc nhở Âu Dương Yến Vân, cô
vội lấy cây sáo ngắn quái dị đặt lên môi thổi khẽ, nhưng hồi lâu sau
cũng không thấy có động tĩnh gì, âm thanh đã bị gian mật thất này
ngăn cách triệt để, không có cách nào truyền ra ngoài được.

Kì tích không xuất hiện, bì hầu mà họ chờ mong không xuất hiện,

mọi người đều lấy làm thất vọng, Âu Dương Yến Vân thu cây sáo lại,
ôm chặt em trai, Phan Tuấn ngồi trong hang, móc con Minh quỷ ra
quan sát, hi vọng có thể tìm được chút manh mối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.