TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 271

phải Thời Diểu Diểu kịp dùng Tam thiên trượng quấn lấy sợi của đối
phương, sợ rằng lúc này cô cũng đã bị thương nặng.

Thấy Tam thiên trượng đã tới sát trước mặt, Phùng Vạn Xuân

thầm nhủ lẽ nào hôm nay mình phải chết ở đây sao? Nào ngờ, đúng
lúc này, tốc độ của Tam thiên trượng đột nhiên chậm lại, đầu sợi bỗng
mềm mại yếu ớt như tơ liễu, chỉ khe khẽ chạm vào ngực Phùng Vạn
Xuân, chứ không hề “xuyên” nổi.

Tất cả mọi người đều hết sức ngạc nhiên, Thời Diểu Diểu là

người đầu tiên giật mình sực tỉnh, vung Tam Thiên trượng lên hất sợi
Tam thiên trượng trên tay tên áo xanh sang một bên, nhảy tới trước,
thấy Phùng Vạn Xuân quả nhiên bình an vô sự, cô mới ngoảnh đầu
nhìn tên áo xanh, chỉ thấy khóe miệng y nhếch lên.

Chẳng lẽ y vẫn còn niệm tình Phùng Vạn Xuân có ân dạy dỗ mà

nương tay? Thời Diểu Diểu thầm nghĩ thế, nhưng tên áo xanh kia cũng
khựng lại, chính y cũng cực kì ngạc nhiên, rõ ràng mình đã dốc toàn
lực, tại sao đòn tấn công này khi tới trước mặt Phùng Vạn Xuân lại trở
nên yếu ớt như vậy?

Điều khiến y bất ngờ hơn nữa là, trên cánh tay đột nhiên truyền

tới cảm giác đau đớn, rồi tê dại.

“Vừa rồi... tại sao ngươi lại nương tay?” Phùng Vạn Xuân vẫn

chưa định thần lại được.

“Ha ha, vừa rồi coi như tôi báo đáp ơn dưỡng dục của ông đi!”

Tên áo xanh mặc dù tự biết không phải vậy, nhưng cũng không muốn
để đối phương nhìn ra sơ hở, lại nói tiếp: “Lần này thì ông không may
mắn như vậy đâu!”

Lời vừa mới dứt, chỉ thấy tên áo xanh lại vung tay lên lần nữa,

lần này tay phải y vung Tam thiên trượng, tay trái lại khẽ rung lên bắn
ra Thanh ty. Bấy giờ Phùng Vạn Xuân đã có chuẩn bị, không còn bị
động như mới rồi, ông nhanh nhẹn móc ra con Thần nông của mình,
đoạn vung tay lên, con Thần nông phóng ra vô số sợi tơ mảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.